ĐÊM VÔ TẬN - Trang 121

Phillpot chắc chắn nhận được thư trước khi tôi về.
Tôi bước lên boong để ngắm nhìn bờ biển nước Anh dần gần lại.

Giá Santonix ở bên tôi lúc này, để thấy là mọi việc đã diễn ra như dự
kiến, như tôi đã định, đã tính toán, đã muốn!

Tôi đã giải quyết xong mọi chuyện với đám người Mỹ nọ, họ chỉ

thớ lợ bề ngoài, chứ bên trong thì khinh tôi là thằng mất dạy. Tôi trở
về với rặng thông, với con đường dốc ngoằn ngoèo và tít bên trên, là
nhà của tôi... cùng với người phụ nữ tuyệt vời đang chờ. Tôi vẫn mong
gặp người con gái kiệt xuất. Thì ngay từ cái nhìn đầu tiên, chúng tôi
đã bị hút vào nhau.

Tôi về tới Kingston Bishop, không ai biết. Tôi xuống xe lửa lúc

trời xẩm tối và đi theo đường vòng để chắc chắn không ai bắt gặp.
Greta đã biết trước ngày giờ tôi về, chắc đang mong. Từ nay hết phải
dối trá, hết phải làm bộ không ưa nàng. Tôi bật lên cười thích thú, nhớ
lại vai kịch chúng tôi đã đóng, nàng làm ra vẻ dửng dưng với tôi, tôi
làm ra vẻ ghen tức về sự có mặt của nàng bên cạnh Ellie, cộng thêm
màn kịch trên sân thượng mà chúng tôi chuẩn bị rất chu đáo. Tất cả
mọi người đều bị lừa!

Greta và tôi không lạ gì tính cách của nhau. Ngay phút đầu, nàng

đã hiểu tôi, và tôi biết tham vọng của nàng nóng bỏng chẳng kém gì
tôi. Chúng tôi đều muốn cả thế giới dưới chân mình, không hơn không
kém. Ngay lần gặp nhau đầu tiên ở Hambourg bên Đức, tôi đã mở bầu
tâm sự vì tin rằng nàng sẽ thông cảm. Nghe xong, nàng nhận xét:

- Muốn được tất cả những thứ anh muốn, phải có tiền.
- Đúng thế. Nhưng anh chưa biết có tiền bằng cách nào.
- Chắc chắn không phải bằng lao động. Anh không phải típ người

chịu lao động.

- Lao động! Thế thì phải chờ hàng năm trời, mà anh lại muốn

ngay cơ, ngay lúc mình còn trẻ và khỏe. Em cũng muốn thế có phải
không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.