ĐÊM VÔ TẬN - Trang 125

tôi nghĩ như thế chứ không dám khẳng định, vì thật ra tôi cũng chưa
hiểu hết Ellie.

Đóng vai người chồng hết lòng yêu vợ không khó, vì Ellie tỏ ra

rất tin cậy, âu yếm tôi. Và có lẽ tôi cũng thật sự yêu nàng, dù rằng tình
yêu này khác hẳn mối tình của tôi với Greta. Greta có một sức gợi
tình, hấp dẫn đến điên cuồng. Ellie thì khác. Tuy nhiên bây giờ tôi
thấy những ngày sống bên nàng là thực sự hạnh phúc.

Đó là những ý nghĩ lởn vởn trong đầu óc trong lúc tôi đi trong

đêm tối về cái nơi mà tôi cho là đỉnh cao của thế giới, cái thế giới lại
trở về với tôi sau bao mạo hiểm, sau vụ án mạng mà chúng tôi đã thực
hiện một cách hoàn hảo, vụ án mạng không ai có thể ngờ vực chúng
tôi, vì nó được chuẩn bị rất tỉ mỉ.

Tôi leo con đường dốc gồ ghề mà hôm nào đã leo - đó là hôm

"Cánh đồng Gi-tan" bán đấu giá - và tít trên cao, đi qua chỗ ngoặt cuối
cùng...

Chính lúc đó tôi nhìn thấy nàng... Nàng vẫn đứng ở chỗ cũ, vẫn

trước cây thông ấy. Tôi nhắm mắt lại, hy vọng cái hình ảo ấy sẽ biến
đi, nhưng khi mở mắt tôi vẫn thấy nàng đứng đó. Nàng nhìn tôi như
thể không trông thấy tôi, khiến tôi lạnh xương sống. Nhưng Ellie chết
rồi mà, thi hài nàng nằm trong nghĩa trang tận bên Mỹ... Thế mà đúng
là nàng đứng đó, đăm đăm nhìn vào tôi như tuồng tôi không hề hiện
hữu.

Tôi đứng như trời trồng giữa đường, chung quanh tối đen và lặng

lẽ. Cuối cùng, tôi đánh bạo gọi tên nàng, nhưng nàng không nhúc
nhích. Nàng đứng nguyên, nhìn... nhìn mà không thấy tôi, đó là điều
làm tôi kinh hãi nhất. Thế là tôi chạy thục mạng như một thằng hèn,
chỉ khi nhìn thấy ánh đèn nhà tôi lấp lánh giữa lùm cây mới dừng lại
để thở... Tôi về tới đích. Tôi là người thợ săn trở về nhà, nơi có người
vợ tuyệt vời đang đợi, người vợ mà từ nay tôi có thể công khai âu
yếm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.