ĐÊM VÔ TẬN - Trang 128

để hưởng hạnh phúc. "Có người sinh ra để hưởng hạnh phúc, nhưng
có người khác sinh ra để chịu cảnh đêm dài vô tận." Mẹ anh biết anh
sinh ra để chịu cảnh đêm dài vô tận. Mẹ anh biết anh sinh ra là để chịu
cảnh đêm tối. Santonix cũng vậy. Cậu ta ngờ ngợ là anh sắp ngập vào
con đường sai lầm, lẽ ra anh phải ở với Ellie để cùng hưởng hạnh
phúc.

- Không, anh thừa biết rằng không thể được. Không ngờ anh lại

kém tự chủ đến thế! - Nàng lại lay vai tôi: - Tỉnh lại đi!

Tôi ngỡ ngàng nhìn Greta:
- Xin lỗi. Anh vừa nói gì?
- Thời gian ở Mỹ, chắc thần kinh anh bị căng thẳng. Nhưng anh

đã thu xếp mọi việc tốt đẹp chứ?

- Tốt đẹp. Tương lai huy hoàng đang chờ chúng ta.
- Anh nói năng hoa mỹ quá. Thư Lippincott nói gì?
Tôi bóc phong bì, bên trong chỉ có một mảnh báo cũ, đã ố vàng.

Tôi kinh ngạc nhìn xem: cảnh một phố Hambourg. Phía sau là đôi trai
gái khoác tay nhau...: Greta và tôi. Vậy là Lippincott đã biết! Hẳn có
người nào đã gửi cho ông ta mẩu báo này, vì thú vị là đã bất chợt được
cô Andersen chụp ảnh tại Hambourg. Giờ tôi mới nhớ lúc ở London,
Lipppincott cứ gặng hỏi mãi tôi có quen biết Greta từ trước không. Tất
nhiên là tôi chối, nhưng sự thực ông ta biết là tôi nói dối! Chính từ lúc
đó ông ta bắt đầu ngờ vực tôi.

Đột nhiên, tôi sợ. Tất nhiên ông ta không thể ngờ tôi đã giết Ellie,

dù sao ông ta đã đánh hơi thấy một cái gì.

- Lippincott đã biết là chúng ta quen nhau từ trước. Anh đã ghét

tên cáo già ấy ngay lần đầu tiên, và hắn không ưa em. Biết tin chúng ta
lấy nhau, chắc hắn sẽ hiểu ra sự thật.

- Nhìn anh này, hắn đã đoán ra chúng mình là người tình của

nhau, và bây giờ sẽ lấy nhau. Nhưng đừng nên phản ứng như một kẻ
hèn nhát. Đến giờ em vẫn phục anh, nhưng lúc này anh đang mất bình
tĩnh. Anh sợ tất cả mọi người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.