ĐÊM VÔ TẬN - Trang 22

- Cô đừng suy nghĩ gì về những lời mụ phù thủy ấy nói nhé. Mụ

nói lung tung, cốt làm người ta sợ rồi lấy là thích thú.

- Anh có nghĩ là nơi ấy bị yểm bùa thật không?
- Cánh đồng Gi-tan ấy ư? Không, trái lại là đằng khác.
Tôi đáp lại với cách nói quá nhấn mạnh, có vẻ không thuyết

phục. Nhưng với tôi, khu đất này quả thực là một cảnh trí tuyệt vời để
xây nhà.

Lần gặp đầu tiên với Ellie diễn ra như vậy. Hôm sau, ở tiệm "Chó

xanh", chúng tôi nói những chuyện linh tinh, chưa dám đi sâu vào tâm
sự riêng. Bỗng Ellie nhìn đồng hồ, nói nàng phải đi ngay vì tầu sẽ đến
ga lúc năm giờ ba mươi.

Ngạc nhiên, tôi không thể không hỏi:
- Tôi tưởng cô đến bằng ô tô?
Nàng hơi lúng túng, đáp rằng ô tô hôm qua là của người khác,

không nói của ai. Phút im lặng nặng nề tiếp theo, rồi tôi hỏi đánh độp:

- Ta còn gặp lại nhau nữa không?
- Tôi còn ở London hai tuần nữa.
- Tôi sẽ gặp cô ở đâu?
Chúng tôi thỏa thuận sẽ gặp nhau ở công viên Regent, ba ngày

sau.

Hôm ấy trời đẹp. Sau khi ăn trên sân thượng một khách sạn, hai

chúng tôi ngồi trong những chiếc ghế ngả dài, bắt đầu kể chuyện
mình. Tôi nói đã học hành ở một trường tử tế, và sau là cuộc sống
thăng trầm của mình. Lạ một điều là sau khi tôi điểm tất cả các nghề
đã làm. Ellie lại tỏ ra thích thú.

- Hay quá, khác quá, khác quá!
- Khác cái gì?
- Khác tôi.
- Cô là con nhà giầu?
- Tiếc thay... tôi là con nhà giầu tội nghiệp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.