ĐÊM VÔ TẬN - Trang 28

- Sao lại không?
- Cứ kiểu ấy, con sẽ chẳng làm nên trò trống gì. Nhất là làm đâu

rồi lại bỏ đi không nói một tiếng, mặc khách ở nơi xa lạ.

- Ai nói với mẹ chuyện ấy?
- Công ty gọi điện cho mẹ, tưởng mẹ biết con ở đâu.
- Họ muốn gì?
- Làm sao biết được. Hay họ muốn con trở lại làm?
- Vì con là một lái xe giỏi, được khách hàng mến. Con bị ốm đâu

phải lỗi?

- Mẹ không biết.
Có nghĩa là, mẹ không tin tôi ốm. Vả lại, mẹ nói tiếp:
- Sau khi ở Đức về, sao con không đến gặp công ty?
- Con có nhiều việc khác.
Mẹ nhướn mày, giả bộ ngạc nhiên:
- Lại thay đổi thất thường, ý tưởng viển vông khác chứ gì? Từ đó,

con chuyển nghề gì?

- Bán xăng, thợ máy, rửa bát trong tiệm rượu.
Mẹ cười, vẻ chán ngán:
- Tóm lại ngày càng đi xuống.
- Không. Đó là nằm trong kế hoạch của con.
- Con uống trà hay cà phê?
Tôi nói: cà phê, vì đã bắt đầu ngán trà. Mẹ lấy ra chiếc bánh tự

làm. Hai mẹ con yên lặng nhấm nháp.

- Mike, con đã thay đổi.
- Sao kia ạ?
- Không biết, nhưng mẹ cảm thấy. Chuyện gì đã xảy ra?
- Tại sao lại xảy ra chuyện gì?
- Con có vẻ bồn chồn không yên.
- Con đang chuẩn bị cướp nhà băng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.