ĐÊM VÔ TẬN - Trang 51

kiệt sức để nuôi tôi ăn học, rút cuộc cũng không đến nơi đến chốn. Sau
mười phút, tôi thở phào, vì đã nói xong. Andrew liền nói:

- Anh đã vào đời với thiên hướng thích phiêu lưu, nói cho cùng,

thế cũng hay. Giờ anh cho biết về ngôi nhà mà anh và Ellie định đến ở.

- Khu đất nằm gần một làng nhỏ tên là Market Chadwell.
- Biết rồi, trước khi tới đây, tôi đã đảo qua đó để xem.
Tôi ngỡ ngàng. Điều này chứng tỏ lão ta thật thâm hiểm, biết rồi

mà còn làm bộ vòng vo dò xét.

- Cảnh trí rất đẹp, ngôi nhà sẽ tuyệt vời. Santonix lo thiết kế.

Rudolph Santonix... Có khi ông biết tiếng.

- Tôi có thấy tên anh ta trên nhiều tạp chí.
- Tôi nhớ là anh ta đã có dịp làm việc tại Hoa Kỳ.
- Phải. Một kiến trúc sư có tiếng, nhưng hình như sức khỏe rất

kém.

- Anh ta tưởng chết đến nơi, song đó chỉ là nghĩ quẩn. Rồi sẽ

khỏi. Thầy thuốc đâu phải lúc nào cũng nói đúng.

- Anh Michael, anh là người lạc quan.
- Đúng, tôi lạc quan về sức khỏe Santonix.
- Tôi có cảm tưởng khi mua nơi đó, anh và Ellie đã đầu tư đúng

chỗ. Tôi đã tham khảo ý kiến ông Crawford, và...

- Ông Crawford?
- Là đại diện của công ty môi giới đứng ra lo thủ tục mua bán.

Ông ta khẳng định chỗ ấy lẽ ra phải bán với giá cao hơn nhiều. Thú
thực tôi hơi lấy làm lạ về cái giá ấy. Tôi thuộc giá các loại đất vùng
này, không hiểu tại sao "Ngọn Tháp" lại bán rẻ thế. Khi tôi đặt câu
hỏi, ông Crawford có vẻ lúng túng, không chịu trả lời thẳng.

Tôi cười gằn, nói luôn:
- Vì mảnh đất có ma!
- Xin lỗi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.