ĐÊM VÔ TẬN - Trang 74

- Quanh đây không có bọn trẻ nào tính nghịch như vậy. Tôi rất

tiếc nhà ta phải chịu một sự khởi đầu lạ lùng như thế.

- Tôi quên mau chuyện đó, nhưng ít lâu sau lại kể ra chuyện nữa.

Mike, anh nói cho ông nghe.

Tôi liền thuật rằng một sớm nọ, chúng tôi phát hiện trước cửa nhà

có một con chim bị cắm dao, kèm thêm một mảnh giấy nguệch ngoạc
mấy chữ: "Cút khỏi đây ngay, nếu không sẽ bất lợi".

- Và các bạn không đi báo cảnh sát?
- Nếu làm thế, sợ càng chọc tức kẻ đùa dai đó.
- Phải làm rõ việc này ngay, kẻo rắc rối. Theo tôi, đây không còn

là chuyện đùa, và cũng không phải là thù hằn cá nhân, vì ở đây đã ai
quen biết ông bà đâu.

- Tất nhiên, chúng tôi là dân mới ngụ cư.
- Cứ để đấy, cho phép tôi làm một cuộc điều tra nhỏ.
Ông đứng dậy cáo từ, đưa mắt nhìn chung quanh.
- Tôi rất thích nhà của hai người. Ai vẽ kiểu hẳn là người tài

năng.

Tôi liền nói tên Santonix. Ông nói đã biết anh ta qua tạp chí "Nhà

và Vườn". Trước khi đi, ông mời chúng tôi đến ăn ở nhà ông và đề
nghị chúng tôi định ngày.

- Lúc đó, đến lượt ông bà sẽ cho ý kiến về căn nhà của tôi.
- Chắc là nhà cổ?
- Xây từ 1720, cái thời tươi đẹp! Ngôi nhà nguyên thủy xây từ

một trăm năm trước nữa, bị cháy trụi, ngôi bây giờ hoàn toàn xây trên
móng cũ.

- Gia đình ta gốc ở đây?
- Phải. Đôi khi do các biến thiên về kinh tế, chúng tôi buộc phải

bán đi một ít đất, đến lúc khấm khá hơn lại chuộc lại. Tôi rất vui có
dịp được giới thiệu cơ ngơi của tôi với ông bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.