ĐÊM VÔ TẬN - Trang 76

Vài khách hàng xóm cũng cùng được mời như chúng tôi: bác sĩ

Shaw, tuổi lục tuần, dáng bộ hồ hởi - chưa ăn hết bữa ông đã rút lui vì
có người bệnh gọi - một linh mục nhanh nhẹn, rất gây cảm tình, và
một bà không rõ tuổi, tiếng nói the thé. Ngoài ra còn một phụ nữ trẻ
đẹp. Claudia Hardcastle, rất mê ngựa. Bà ta toàn nói chuyện cưỡi ngựa
với Ellie, và cả hai khám phá ra là có chung một dị ứng, kiểu hắt hơi
sổ mũi, mỗi khi đến gần một con vật.

Tôi nghe thấy vợ tôi nói với người bạn mới:
- Ở Mỹ, một bác sĩ cho tôi những viên thuốc màu da cam, để

khắc phục dị ứng ấy. Lúc nào bà hãy dùng thử. Mỗi lần cưỡi ngựa, tôi
đều uống một viên, thế là hết khó chịu.

Tôi ngồi gần bà chủ kêu là yếu đau, nhưng ăn rất ngon. Cùng với

bà có giọng the thé - mà tôi quên tên - hai người thay nhau hỏi về cuộc
sống trước đây của tôi. Tôi đã nắm lúc lên voi xuống chó, nên khéo
léo né tránh, không dại gì hở ra.

Cuộc hội họp diễn ra vui vẻ, tuy hơi đơn điệu. Sau đó, trong lúc

ra thăm vườn và tôi đang đi một mình, thì Claudia Hardcastle đuổi kịp
tôi, bắt chuyện:

- Anh tôi có nói về ông.
- Bà có chắc là tôi không?
- Đúng, vì chính anh ấy xây nhà cho ông.
- Santonix là anh trai bà?
- Anh họ thôi, ít khi gặp nhau. Tôi đọc báo, mới theo dõi được

công việc của anh ấy.

- Anh ấy giỏi tuyệt vời.
- Nhiều người nghĩ thế.
- Còn bà thì không?
- Tôi không biết. Trong anh ấy có hai mặt trái ngược. Một thời,

chẳng ai biết đến anh, rồi bỗng chốc mọi sự thay đổi. Giờ thì anh ấy có
tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.