DEMONATA TẬP 4: NHỮNG TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 128

- Mẹ...ôm chúng con đi!...

Lại giọng của con bé gái. Giọng của nó khiến tôi thấy rợn cả sống

lưng. Tôi muốn chạy tới chỗ nó và vòng tay quanh người nó, ngay cả khi
biết nó không thể là người. Giọng của nó nghe rất trẻ, sợ hãi, mất mát.

- Ta không thích chuyện này.

Goll lẩm bẩm, con mắt còn lại của ông liếc sang trái rồi sang phải, cố

tìm ra những hình dáng trong bóng tối.

Fiachna nói:

- Có thể chúng là trẻ con thật. Con yêu có thể dùng chúng để gài bẫy

chúng ta.

- Không - Orna lên tiếng, có chút run rẩy trong giọng của bà -

Chúng...ta...

- Meeeeẹ!

Thằng lớn hơn kêu lên, như thể để đáp lại giọng của Orna.

Orna đứng lên.

- Không!

Drust quát, nhưng bà ta làm ngơ ông và tiến lên trước một bước, hai

bàn tay áp lên ngực, nét mặt giằng xé giữa kinh hoàng và vui mừng.

Có gì đó di động trong bóng tối. Ba hình dáng tiến ra. Drust chửi thề,

rồi tạo ra một quả bóng lửa và phóng nó xuống đồi để soi sáng mấy sinh
vật đó. Ba đứa trẻ lộ ra, đang lảo đảo tiền về phía trước. Những hoạt tử
thi. Thân hình của chúng còn trong tình trạng tốt, hầu hết các chi vẫn
còn, thịt không bị xé thành từng mảnh, đầu nằm trên cổ. Nhưng dứt
khoát chúng không phải là những đứa bé còn sống. Chúng chậm chạp di

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.