DEMONATA TẬP 4: NHỮNG TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 32

- Có gì đáng ngại ở nó không?

Một câu hỏi nguy hiểm. Nếu tôi trả lời sai, tôi sẽ phải chịu trách

nhiệm. Tôi nghĩ tới việc chơi lá bài an toàn và nói rằng tôi không biết,
nhưng lúc đó thằng bé rứt một cánh hoa khỏi bông hoa và chậm rãi đặt
nó lên trên cái lưõi đang thè ra của mình.

- Không - Tôi nói một cách tự tin - Nó sẽ không làm hại chúng ta.

Cổng được mở ra. Nhiều người ùa ra và vây quanh thằng bé. Tôi

được đưa theo phòng khi nó không nói ngôn ngữ của chúng tôi. Một nữ
tu có nghĩa là có tài năng thiên phú về các thứ ngôn ngữ. Thật sự tôi
không biết bất kỳ thứ ngôn ngữ nào khác nhưng tôi thấy không cần phải
thú nhận điều đó, trừ phi có ai đó hỏi thẳng tôi - và cho tới nay chưa có
ai hỏi cả. Tôi vẫn hy vọng nó sẽ biến hình và trở thành mẹ tôi một lần
nữa, nhưng nó không biến đổi.

Thằng bé này gầy và bẩn thỉu, tóc nó dày và không gội, cái áo dài tới

gối của nó dính đầy bùn, không áo khoác hay giày dép gì cả. Đôi mắt của
nó cứ quét qua quét lại, không dừng lại ở chỗ nào lâu quá một giây. Nó
đeo một con dao dài trong một cái bao đựng dao treo ở thắt lưng nhưng
nó không đặt tay xuống con dao hay tỏ ra cảnh giác khi chúng tôi tập
trung lại quanh nó.

- Nhỏ! - Conn quát khẽ, đưa bàn chân thúc vào đầu gối thằng bé.

Không có phản ứng - Nhỏ! Cậu là ai? Cậu đang làm gì ở đây?

Thằng bé không trả lời. Conn lại há mồm ra toan hét lên, rồi dừng lại.

Ông nhìn tôi và gật đầu. Tôi hồi hộp liếm đôi môi, ngồi thụp xuống phía
sau thằng bé. Tôi quan sát nó đùa nghịch với bông hoa, chú ý những
chuyển động của đôi mắt và cái đầu của nó. Tôi không còn nghĩ nó là
một phụ tá của một tu sĩ. Conn nói đúng - nó là một thằng khờ. Nhưng là
một thằng khờ đuợc các vị thánh thần ban phúc lành theo một cách nào
đó.

Tôi khẽ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.