DEMONATA TẬP 4: NHỮNG TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 33

- Đó là một bông hoa đẹp.

Ánh mắt của thằng bé dán vào tôi một lúc và nó nhe răng cười, rồi

chìa bông hoa về phía tôi. Khi tôi cầm lấy bông hoa, nó hái một bông
khác và đưa lên trên đầu nó, hấp háy mắt nhìn bông hoa.

Tôi hỏi:

- Cậu có thể nói được không? Cậu có nói chuyện không?

Không có lời đáp. Tôi sắp hỏi lần nữa thì nó la lớn:

- Hoa!

Tôi nhảy dựng lên khi nghe tiếng hét của nó. Những người đàn ông

xung quanh tôi cũng thế. Sau đó chúng tôi bật cười, bối rối. Thằng bé
nhìn chúng tôi, vui sướng.

- Hoa! - Nó lại hét to. Rồi nụ cười của nó teo nhỏ dần.

- Yêu tinh! Đang giết! Đến với! - Nó đứng bật dậy - Đến với! Chạy

nhanh!

Tôi xuỵt bảo nó im đi:

- Chờ đã. Trời sắp tối rồi. Chúng ta không thể đi đâu cả. Lũ yêu tinh

sẽ sớm lên đường.

Nó la lớn:

- Lũ yêu tinh! Đang giết. Đến với!

Nó chụp tay tôi và kéo tôi đứng lên.

- Chờ đã - Tôi nói với nó lần nữa, mất kiên nhẫn - Cậu tên là gì? Cậu

từ đâu tới? Vì sao chúng tôi phải tin cậu?

Thằng bé nhìn tôi trống vắng. Tôi hít sâu một hơi, rồi chậm rãi hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.