ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 117

chắn là có vấn đề. Tôi sẽ lập tức đưa anh ta đến bệnh viện kiểm tra, chắc
chắn sẽ tìm ra nguyên nhân.”

Mục Thuần cũng chẳng buồn đôi co, thực ra anh cũng ít đôi co với ai

“Em đưa anh ta đến đi, anh khám là biết ngay”

Trình Vũ Phi đang muốn nói gì đó nhưng bỗng nghe trong điện thoại

có tiếng nói nũng nịu của phụ nữ “Mục Thuần...anh lại đây đi...mới sáng
sớm anh đãnói chuyện với ai thế? Lại là cô bồ cũ của anh à?”

Là cô vợ bé bỏng của Mục Thuần. Máu nóng của Trình Vũ Phi dồn

lên, tim thắt lại, cô lập tức tắt điện thoại, để tay lên ngực trái đập thình
thịch trấn an, giống như ăn trộm vừa bị bắt quả tang. Cô bồ cũ…Trình Vũ
Phi bị lời nói vô lễ ấy làm cho uất nghẹn, cô miễn cưỡng đè nén phẫn nộ
trong lòng nhưng lại không dằn lòng xông thẳng vào nhà Tô Nhất Minh.

“Dậy đi, dậy sớm một chút tôi đưa anh đến bệnh viện kiểm tra.” Trình

Vũ Phi dằn lòng nhỏ nhẹ.

Tô Nhất Minh vừa chợp mắt được một chút đã bị gọi dậy, làu bàu một

tiếng rồi lại chui vào trong chăn “Tôi không có bệnh”. Chưa chui hết vào
trong chăn bản thân anh cảm thấy lành lạnh, nguyên tấm chăn đã bị vứt
sang một bên. Anh kinh ngạc trợn mắt, trong đôi mắt tưởng chừng bình
thản của Trình Vũ Phi ẩn chứa hai luồng điện màu đen, tựa như những cơn
sóng ngầm tiềm ẩn trong mặt biển êm ả.

Bão tố kéo đến rồi! Tô Nhất Minh vội nhảy xuống giường, hấp tấp

mặc quần áo, liếc nhìn Trình Vũ Phi đang kìm nén cơn giận dữ, không hiểu
rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhưng anh là một người đàn ông biết thời
thế, anh biết không thể cắt râu hùm lúc này, chỉ có thể thuận theo mà làm
thôi. Anh ngoan ngoãn ăn bữa sáng mà bác Trình dọn sẵn, tìm cách câu giờ
nhưng cuối cùng cũng không thể thi gan trước sự cố chấp của cô, đành đi
theo cô xuống lầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.