ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 140

Tô Nhất Minh bỗng thấy nhói trong tim, uống liền mấy ngụm rượu, ho

sặc sụa. Hình như đã rất lâu rồi, anh chưa từng bị người phụ nữ nào cự
tuyệt, phụ nữ muốn lấy lòng anh hiều vô số. Quanh anh lúc nào cũng tràn
ngập hoa thơm cỏ lạ. Tuy cũng cảnh giác trước những ý đồ của họ nhưng
anh cũng cảm thấy khoái trá, lúc nào cũng tít mắt nên không phân biệt được
bắc nam đông tây.

Còn Trình Vũ Phi theo đánh giá của bản thân, tướng mạo thanh thoát,

dáng người thon thả, có cá tính những tuổi hơi nhiều. Phụ nữ sắp tuổi băm
giống như một đoá hoa hồng sắp nở hết chỉ chốc lát thôi sẽ tàn úa. Những
phụ nữ như vậy chẳng có tư cách kén cá chọn canh. Có một đại gia giàu
chủ động theo đuổi mà còn làm kiêu phủi tay từ chối. Điều này làm Tô
Nhất Minh cảm thấy bẽ mặt, tựa như dùng hết sức để đánh một trận mà
cuối cùng lủi thủi về tay không, thật quá êchề.

Tô Nhất Minh ngồi thừ ra trên giường rất lâu, bỗng định thần lại. Vớ

vẩn! Sao càng làm càng mất mặt thế nhỉ! Chỉ vì một cô gái mà làm ầm ĩ lên
như vậy có đáng không? Chắc chắn vì gần đây nhốt mình ở nhà lâu quá, âm
dương mất cân bằng rồi! Phải nhanh tìm một người phụ nữ để lấy lại sức
lực mới được. Đang suy nghĩ vẫn vơ thì Lục Dã Bình gọi đến. Lục Dã Bình
đoán vết thương của Tô Nhất Minh đã lành, chắc có thể gặp bộ ngực cỡ D
rồi nhưng lại chưa thấy phản ứng tích cực nào từ Tô Nhất Minh nên cứ trù
trừ, lòng như lửa đốt bèn gọi điện nhắc khéo.

Tô Nhất Minh phấn chấn lên nhiều liền hẹn gặp người đẹp ở một quán

cà phê vô cùng lãng mạn, tuy lúc ngủ dậy anh có chút ân hận, lúc trước
uống hơi nhiều nên đầu óc hơi choáng váng, ảnh hưởng đến tài ba hoa
chích choè nên cảm thấy thời điểm này thật không thích hợp để hẹn người
đẹp.

*

* *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.