ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 229

“Cưng à, hai lần trước chúng mình…Lần đó anh phát hiện em rất lo

lắng rất sợ hãi.’

“Vô liêm sỉ!”

“Đây đâu phải việc gì đáng xấu hổ, nói gì đến vô liêm sỉ. Anh có

nghĩa vụ dập tắt nỗi lo lắng sợ hãi trong em. Anh đã suy nghĩ rất kỹ, em sở
dĩ lo sợ là vì thật ra vẫn chưa có lòng tin với tình yêu của anh.’

Trình Vũ Phi im lặng.

“Anh không muốn hứa hẹn những việc quá lâu sau này, nhưng anh có

thể đảm bảo, anh đối với em là thật lòng. Không hề có một chút gì là đùa
giỡn em, cũng không hề có ý nghĩ vô trách nhiệm. Ấy…cái này nói hơi
quá, thật ra anh cũng có vài lần có ý nghĩ bỉ ổi…Song bây giờ thì anh rất
thật lòng.”

“Đồ trứng thối!”

“Trứng của anh em chưa nhìn thấy mà, sao biết thối? Anh chỉ muốn

dẹp bỏ thành kiến của em đối với anh, nhưng thấy rằng nếu chỉ nói với em
khơi khơi thì không có sức thuyết phục, đành phải nhân ngày Cá tháng tư
nghĩ ra trò đùa này để nói với em rằng anh rất thật lòng, muốn được ở bên
em, tình nguyện bộc lộ những thiếu sót, khuyết điểm của mình để em thấy,
đồng thời muốn diện kiến, chấp nhận, bao dung những khuyết điểm của
em. Anh nỗ lực hết mình với hy vọng có thể đi đến hôn nhân với em, tuy
kết quả cuối cùng không phải mình anh muốn là được.”

“Đồ lừa đảo…!” Giọng Trình Vũ Phi mềm mỏng trở lại.

“Không tin à? Tục ngữ nói đúng, ở lâu mới biết lòng người, có nghĩa

là chúng mình ‘ấy ấy’ bên nhau thời gian dài em sẽ hiểu được lòng anh…
Đến lúc đó em sẽ không thấy anh là tên lừa đảo nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.