ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 319

trên, vừa tức vừa đau, hạ quyết tâm sau này phải học theo thủ đoạn của lão
Mã, mưa dầm thấm lâu phải tiến hành đồng thời với đánh nhanh thắng
nhanh khiến đối tác ướt mèm, mềm nhũn.

Lão Châu có bề gì thì lão mã cũng khó tránh khỏi liên đới, nhưng nhờ

nhanh chóng nắm được tin tức, anh ta đã nhanh chân hơn một bước trốn
sang Hồng Kong. Lẽ ra anh ta vốn kiên trì tìm đường quay trở lại nhưng
mấy đối thủ lão làng của anh trong đó có Tô Nhất Minh đã ngấm ngầm
điều tay chân tung hỏa mù bằng những chiêu xưa như trái đất, thế là hắn ta
không còn cách nào đứng trên mảnh đất quê hương được nữa.

Cái gai trong mắt Mã Tứ Thuận được nhổ bỏ như thế đấy, công xưởng

của anh ta ở đại lục phải nhờ người phát mãi. Tô Nhất Minh chọn hai
xưởng béo bở nhất, rồi móc nối với mấy công ty khác ép giá, cuối cùng
thâu tóm được hai xưởng tốt nhất với giá rẻ như bèo.

Mã Tứ Thuận nghiến răng nghiến lợi, hận là không thuê xã hội đen

giết người. Tô Nhất Minh ngư ông đắc lợi, vô cùng khoái trá.

Cuối tuần Trình Vũ Phi đến một khu nhà cũ nát. Bệnh nhân của cô

sống ở khu này, nằm liệt một chỗ thông ống đút thức ăn, ống thông chẳng
may rơi ra ngoài, nên mời cô đến thông ống mới, được trả mấy trăm tệ.
Xong việc cô định về nhà thì một bóng người quen thuộc lướt qua trước
mặt.

“Chủ nhiệm Chung!” Cô gọi lớn.

Chung Viễn quay sang, nhìn thấy người con gái dưới ánh chiều tà,

thân mình như được dát một lớp vàng mỏng, nụ cười hiền từ, mái tóc bay
bay. Anh như người mất hồn, nở một nụ cười ngơ ngẩn, đưa tay về phía cô.

Trình Vũ Phi ngạc nhiên bước đến, đưa tay hươ hươ trước mắt anh,

“Chủ nhiệm Chung, ban ngày ban mặt sao lại mộng du thế? Sao giống như
không nhìn thấy tôi vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.