ĐẾN ĐÂY NÀO BÁC SĨ CỦA ANH - Trang 388

“!” Trình Vũ Phi thật tình không đoán được kết quả lại như thế, kinh

ngạc nhìn anh.

Chung Viễn nhìn thấu suy nghĩ của cô, tự giễu mình, “Tôi bỗng dưng

rất sợ hãi, sợ biết được tình hình hiện giờ của cô ấy, cũng sợ làm phiền đến
cuộc sống của cô ấy. Cô ấy chắc đã kết hôn rồi. Không biết có hạnh phúc
không? Cô ấy hạnh phúc thì tôi sẽ thấy hụt hẫng, cô ấy không hạnh phúc
thì tôi sẽ phát điên lên... Còn tôi nữa, đến bây giờ tôi vẫn chưa tìm thấy
người phụ nữ của mình, tôi không biết cô ấy biết rồi sẽ nghĩ thế nào... Cứ lo
trước sợ sau như vậy nên mất đi dũng khí gặp mặt…”

Gần trong gang tấc mà xa tận chân trời... Trình Vũ Phi đồng cảm cười

buồn, “Bởi thế anh kiên trì tìm vật thay thế là tôi?”

Chung Viễn lắc đầu, “Thật ra hai người chỉ có đôi mắt hơi chút giống

nhau thôi. Cá tính khác xa nhau, Lâm Đồng vô cùng cứng cỏi, cô ấy là
người phụ nữ mạnh mẽ nhất mà tôi gặp trong đời. Còn em, hiền lành và
sống nội tâm hơn nhiều.”

“Chung Viễn, tôi nghĩ cuộc sống trước đây của anh nhất định rất thú

vị, có Nghiêm Hoa là người thầy dẫn dắt tâm hồn, lại thêm bạn gái Lâm
Đồng đầy cá tính.”

Chung Viễn cười buồn, “Thật sao? Nhưng có lúc tôi nghĩ, tôi thà tự do

tự tại chân lâm tay bùn ở quê nhà, trồng ba sào ruộng nuôi một con trâu, vợ
con đề huề, sống cuộc sống của một lão nông, trong nhà lúc nào cũng bếp
lửa bập bùng còn hơn như hiện giờ”.

Sương mù buổi tối bắt đầu bao phủ xung quanh, gió mỗi lúc một lớn,

thổi qua đám cỏ lau nghe xào xạc. Trình Vũ Phi phóng tầm mắt ra xa, nhìn
những bông cỏ lau bé nhỏ bay bay theo làn gió, một đi không trở lại, giống
như những chuyện đã qua, bỗng chốc hoang mang, “Không thể quay lại
được nữa rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.