ĐÈN KHÔNG HẮT BÓNG - Trang 284

Trên tường nhà ga màu đen đều giữa cánh đồng trắng, có một cái biển
sáng; nhiệt độ không khí là 5 độ dưới không, tốc độ của gió ba mét một
giây.
- Đi cẩn thận, khéo trượt, - Naôê dặn.
Các hành khách chạy về phía ga, cổ rụt lại, người co ro vì gió lạnh. Naôê
bước nhanh về phía trước, Nôrikô cố chạy theo cho kịp.
Quá năm giờ họ mới về đến khách sạn. Tòa nhà màu nâu dễ chịu và rất ấm
cúng.
- Ông bà cần một phòng hai giường ạ? - Người tiếp tân ân cần hỏi họ.
Naôê điền vào tờ giấy thuê phòng và đề tên Nôrikô vào đấy.
Căn phòng ở tần thứ sáu. Dưới hai cửa sổ có một con đường đi qua, và ở
bên kia đường là một tòa nhà lớn, dáng dấp nặng nề. Tuy bóng hoàng hôn
đã khá dày đặc, trên các cửa sổ không thấy có ánh đèn. Những luồng sáng
từ đèn pha của các xe hơi qua đường chiếu vào những đống tuyết hai bên
đường.
- Kia có phải là những cây phong không? - Nôrikô đưa ngón tay chỉ mấy
cây cao ở bên trái khách sạn.
- Ừ, phong đấy... Em mệt lắm phải không?
- Chẳng mệt chút nào.
Sau phiên trực, Nôrikô không được ngủ, vì còn phải chuẩn bị cho chuyến
đi. Nhưng cô không cảm thấy mệt, không biết vì có Naôê bên cạnh hay chỉ
vì đang nô nức với chuyến đi.
- Ta đi tắm rồi đi ăn tối.
- Thế anh không về nhà mẹ hôm nay à?
- Để sau.
Nôrikô lấy áo quần và đi vào buồng tắm. Còn Naôê ngồi đọc mấy tờ báo
mới được để sẵn trong phòng trọ.
- Hay anh tắm trước? - Nôrikô đề nghị.
- Ta cùng tắm, - Naôê vừa đáp vừa đặt tờ báo xuống.
Khi họ đi xuống phòng ăn ở tầng bốn thì đã hơn bảy giờ. Ở đây cũng như ở
phòng đợi của khách sạn, rất vắng - Mọi người đều ăn Tết ở nhà. Chỉ thấy
có mấy tốp người không đông ngồi ở cuối phòng ăn, vả lại đó đều là những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.