ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 270

Cái đám không có nghĩa khí kia, vừa nghe đến Trân Tụ sơn trang không

dễ chơi, liền đem mình, kẻ đáng thương không có người chống lưng ra làm
bia đỡ đạn… Hức, trước đây mình đã đắc tội với gã nhị trang chủ đó rồi,
nếu lại đắc tội lần nữa, vậy thì há không phải là đổ thêm dầu vào lửa?

Ừ… xem ra chỉ có thể bí mật hành động thôi!

Nghĩ đến đây, Kim Kiền liền quyết đoán, rút túi thuốc từ bên hông, móc

ra một viên dược hoàn đen sì, sau đó hét lên: “Bế khí!”, rồi ném mạnh vào
đám người đang giao chiến trên nóc nhà.

“Oành!!”

Một luồng khói đen cuồn cuộn mang theo thứ mùi quỷ dị, gay mũi bùng

lên, rồi một tràng những tiếng kêu thảm thiết xen lẫn tiếng nôn mửa vang
lên, ngay sau đó, đám nhân sĩ giang hồ khắc trước còn giễu võ dương oai
trên nóc nhà, bây giờ từng người từng người một lăn từ trên mái nhà xuống,
kêu oai oái rên la không ngừng.

Còn chúng nha dịch dưới hiên thì sướng rơn, vội vàng ba người một đụn,

năm người một chồng, trói gô cả lại, toàn bộ đều giải ra ngoài phủ nha.

Trên mái nhà, chỉ còn lại hai bóng người.

Triển Chiêu thần sắc vẫn như thường, chỉ là chân mày hơi nhíu, nếu nhìn

kỹ, không khó để phát hiện ra hiện tại hô hấp của chàng đã ngưng trệ từ lâu,
quả đúng là nội công tâm pháp bế khí bí truyền có một không hai.

Về phần gã Chân Trường Nhạc kia, sắc mặt xanh tím xen nhau, tuy đã

cực lực khống chế, nhưng nước mắt nước mũi vẫn ròng ròng chảy ra, thảm
không nỡ nhìn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.