người anh trai thật bất công, hy vọng anh phải nghe theo anh ấy, cho nên
mới có thể nói với anh như vậy. Sau này anh mới biết được, không phải,
không phải như anh nghĩ……. Sau khi anh bước vào Đường gia, trong
khoảng thời gian ngắn, anh liền rõ ràng, vì sao bố lại có thể nói với anh
những lời đó. Thì ra, không phải bởi vì bố chỉ biết nghĩ đến anh trai, mà là
bởi vì, tất cả những người ở Đường gia đều bị anh trai anh thu phục.”
Kỉ Dĩ Ninh trợn to mắt, biểu tình hoài nghi.
“Thực khó tin đúng không?”
Đường Kính khẽ chạm lên mặt cô, giống như rất quen thuộc với biểu
tình này của cô, bởi vì anh cũng đã từng không thể tin được như thế.
“Nhưng đây chính là sự thật mà anh đã thấy, anh nhìn thấy mỗi người
ở Đường gia đều phục tùng Đường Dịch, mỗi câu anh ấy nói đều không ai
có thể phản kháng, lúc đó anh đã nghĩ, đến tột cùng là anh ấy đã làm thế
nào……. Sau đó rốt cục anh đã hiểu được, Đường Dịch có toàn bộ lợi thế,
anh ấy nắm chắc lòng người, anh ấy nhìn thấu nhược điểm của những
người xung quanh, sau đó anh ấy liền xuống tay với bọn họ, bị anh ấy bắt
được nhược điểm, vốn không có người nào có thể thoát được.”
Kỉ Dĩ Ninh nhẹ nhàng lắc đầu:“Em không tin anh có nhược điểm bị
anh ấy nắm trên tay……”
Đường Kính là người ôn hòa, cũng luôn bình thản, lại càng không dễ
dàng bại lộ nhược điểm của mình, mượt mà tựa như ngọc, nắm trong tay sẽ
không không thấy góc cạnh.
Đường Kính nở nụ cười, “Ồ, Dĩ Ninh, đây chính là điểm bất đồng
giữa em và Đường Dịch. Anh ấy có thể nhìn thấy những điều em không thể
nhìn thấy, thực sự là anh ấy đã bắt anh…… Rất khó tưởng tượng đúng
không, năm đó anh ấy chỉ dùng một câu, khiến cho anh không có biện pháp
nào phản kháng anh ấy.”