ĐEN TRẮNG - Trang 282

nên cũng không thấy ngoài ý muốn, tuy rằng giây phút nghe được lời đó,
trái tim tổn thương của cô vẫn rất đau đớn.

“Em chỉ hỏi anh một câu cuối cùng.”

Đường Dịch không nói gì, ngồi sâu trong sô pha, thái độ xa cách.

Vì thế cô lầm bầm lầu bầu hỏi ra:“Năm đó anh nói với em, anh nói cô

gái trên người có thương tích, thủy chung không tốt……. Lúc đó, khi anh
nói với em những lời này, có một chút quan tâm thật sự nào ở bên trong
không?”

“Không có.”

Vừa bước vào con đường tình yêu đó là năm tháng thúc giục, phần lớn

thời gian đều là một cơn mưa buồn, đã bị bẻ gãy nghiền nát khi vào thu.

Hai chữ của anh, đã khiến cho tình cảm của cô vào thu.

Giờ phút này Giản Tiệp mới biết người đàn ông này thật sự là lạnh

bạc.

Đến tình thế này. Đến trình độ này.

Thái độ đạm bạc như vậy, cô thật muốn hỏi, Đường Dịch, rốt cuộc anh

đã học được từ đâu.

“OK, đề tài này dừng ở đây.” Thu hồi tất cả cảm xúc tiêu cực, Giản

Tiệp khẽ cười, khuôn mặt một lần nữa giãn ra:

“Về sau, em biết nên làm như thế nào rồi.”

Đối thoại giữa hai người, không ai nhìn thấy, ở một góc ngoài cửa

phòng bệnh, một bóng người lẳng lặng rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.