ĐEN TRẮNG - Trang 316

vậy thì anh cũng chỉ có thể sử dụng phương thức của Đường Dịch đó là
đem cô khóa lại bên mình.

“Dĩ Ninh, về sau, không cần như vậy, được không?” Anh vẫn dùng lời

nói nhỏ nhẹ đêm đêm nói với cô, nhưng thực chất lại rất cường
quyền:“Chúng ta đã nói, trước sáu giờ em phải về nhà, chúng ta rõ ràng đã
nói……. Nếu, em không làm được, vậy thì bắt đầu từ ngày mai, em sẽ
không cần ra ngoài đi làm nữa, không cần ra ngoài nữa được không?……”

Trong nháy mắt, cả người Kỉ Dĩ Ninh hoàn toàn cứng đờ, tâm trầm

xuống đáy cốc mang theo khiếp sợ và tuyệt vọng, dường như nó suýt nữa
làm cô đứng không vững.

Vạn vạn không thể tưởng được, cô dùng thời gian một ngày, để giải

đáp lời nói dối của anh, để tự trách và sám hối đối với chính mình không đủ
tư cách làm một người vợ tốt, lại không thể đổi lấy tình yêu thương của
anh, mà đổi lấy anh lại một lần nữa giam lỏng cô.

Dù có là người không muốn tranh giành gì, cũng không thể chịu nổi

sự trừng phạt như vậy.

Một câu của anh, rốt cục cũng làm cô rút lui đến đường cùng.

“Anh không thể làm vậy với em……”

Kỉ Dĩ Ninh nâng mắt lên, trong cả cuộc đời mình, lần đầu tiên cô nói

không với anh:“…… Em không làm được.”

Mặt Đường Dịch âm trầm như nước, khuôn mặt xinh đẹp bị chôn vùi

trong bóng đêm. Kỉ Dĩ Ninh còn cảm thấy âm thanh rung động của xương
ngón tay do anh dùng sức nắm chặt, nó biểu hiện sự giận dữ của anh.

Anh cúi đầu hôn lên khóe môi cô, giọng nói bình tĩnh kỳ cục:“Thu lại

câu nói vừa rồi của em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.