ĐEN TRẮNG - Trang 318

trầm trọng mà nặng nề phát ra trong bóng đêm.

Trực giác có điều không tốt ẩn ẩn trong lòng Kỉ Dĩ Ninh, không nhịn

được giãy dụa:“Đường Dịch! Anh đặt em xuống dưới –”

Anh ngoảnh mặt làm ngơ.

Bước chân không có dừng lại một giây nào, anh sải bước lên lầu. Sợi

tóc màu đen rũ xuống trán, che khuất ánh mắt anh, Kỉ Dĩ Ninh nhìn không
thấy đáy mắt anh đến tột cùng là giống trận bão tuyết trong đêm đen như
thế nào.

Cô không giãy dụa được, không phản kháng được anh, trơ mắt nhìn

anh ôm mình đi lên tầng cao nhất.

Đường Dịch nâng chân đá văng cửa ra sân thượng, gió đêm lạnh lẽo

trong nháy mắt ập đến, gào thét mà thổi qua, Kỉ Dĩ Ninh chỉ cảm thấy mặt
mình cũng đau đớn vì bị gió tạt vào.

Cô nhìn thấy anh ôm mình đi thẳng đến lan can trên sân thượng,

không có chút ý tứ dừng lại, trực giác mãnh liệt nói lên nguy hiểm làm cho
Kỉ Dĩ Ninh kêu lên hoảng hốt:“Đường Dịch! Đường Dịch anh muốn làm gì
–?!”

Anh không nói lời nào.

Ngay giây sau đó, Đường Dịch đi đến sát lan can trên sân thượng,

bỗng nhiên dùng sức ôm lấy cô, hai tay giữ chặt thắt lưng cô, dùng sức một
cái, liền nhẹ nhàng đem cả người Kỉ Dĩ Ninh ở bên ngoài lan can trên sân
thượng, trên tầng cao nhất–

“Dịch thiếu –!!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.