ĐEN TRẮNG - Trang 447

Ly rượu thủy tinh bị nện thật mạnh trên sàn, phát ra tiếng kêu chói tai,

nặng nề, làm cho người ta sợ hãi.

Mọi người lớn bé ở Đường gia không ai dám khuyên một câu, quản

gia nhỏ giọng phân phó mọi người quét tước, vài cô giúp việc nín thở thu
dọn từng mảnh vỡ nhỏ trên sàn, sau đó nhất trí rời khỏi phòng.

Kỉ Dĩ Ninh kinh hãi, đồng thời cũng có cảm giác bừng tỉnh đại ngộ.

Cũng không trách được anh có một mặt như vậy. Dù có ôn hòa đến

đâu thì anh vẫn là người của Đường gia. Bộ dáng Đường Kính trầm mặc
tức giận, rõ ràng rất giống bóng dáng của Đường Dịch.

Vào lúc này, nói cái gì anh ấy cũng không nghe. Khuyên cũng không

tốt, có lẽ càng khiến anh phản cảm.

Kỉ Dĩ Ninh không nói chuyện, nhìn nhìn chung quanh.

Ngoài phòng mưa gió âm u, trong mắt Đường Kính chứa đầy ánh lửa,

khớp xương trên mu bàn tay ẩn ẩn nổi lên màu xanh trắng, rót một ly rượu
mạnh, vừa định rót hết, bỗng nhiên nghe thấy sau lưng truyền đến một
giọng nói nữ tính mềm mại.

“Đó là Tiểu Miêu bọc vào đúng không? Thực đáng yêu.”

Đường Kính hơi hơi nâng mắt.

Dĩ Ninh cũng không nhìn anh, tầm mắt dừng ở bàn trà hình chữ nhật

giữa phòng khách. Bốn góc sắc nhọn, được bao một mảnh khăn trắng,
không chỉ riêng bàn trà này, tất cả những đồ dùng có góc nhọn trong phòng
đều được người nào đó bọc khăn vào. Có lẽ màu trắng không phù hợp với
tiêu chuẩn thẩm mỹ của cô, cho nên còn dùng bút màu nước vẽ lên đó, độ
đáng yêu lập tức UP+++~

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.