ĐẸP TRAI LÀ SỐ 1 - Trang 441

- Anh yên tâm, dù chỉ tài chính bên cha mẹ thôi cũng đủ cho anh ăn

chơi cả đời rồi, hơn nữa, anh cả đâu phải loại người cạn tàu ráo máng, cổ
phần nào anh nên có vẫn sẽ có.

- Tô Hiển Ngôn là ai anh còn không biết sao, nham hiểm! Cực kỳ

nham hiểm! Ai biết tương lai sẽ ra sao!

Tô Căng Bắc vỗ vai anh:

- Được rồi anh, không đâu, dù thật thì em cũng có thể nuôi nổi anh

mà, em gái anh bây giờ giàu lắm.

Tô Doãn Đông liếc cô:

- Không phải em giàu mà là em rể giàu, nhỉ?

Tô Căng Bắc nhướng mi cười:

- Anh không nói thì em quên mất, Chu bảo bối nhà em là đại gia đấy.

Tô Doãn Đông hừ lạnh:

- Chu gia có tiền cũng là tiền của họ, em là người Tô gia chúng ta, sau

này gả qua đó chưa chắc nở mày nở mặt, trong nhà không có chút vốn liếng
chẳng phải sẽ bị người ta khinh thường sao. Nên mới nói, anh sẽ không dễ
dàng đưa đồ nhà mình cho Tô Hiển Ngôn, còn em đấy, đừng có không
dùng não như vậy.

Tô Căng Bắc chớp chớp mắt, hơi cảm động:

- Anh lo cho em à?

Tô Doãn Đông khoác vai cô:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.