ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 1057

Vóc dáng Minh Nguyệt cao gầy, nhưng so với Chu Tự Hằngthìvẫn

rấtnhỏbé, áo sơ mi của cậu khi choàng lên ngườicô, cho dù có cài hết cúc
áothìcậu vẫn có thể trông thấy cảnh đẹp trước ngựccô, trắng muốtkhôngtì
vết, lạikhôngcó nội y che chắn nên lại càng quyến rũ.

Chu Tự Hằng khẽ nuốt nước miếng, trầm giọng đáp: “Được.”

“Đẹpkhônganh?”côlại hỏi.

“Đẹp lắm.” Chu Tự Hằng gật đầunói.

Minh Nguyệtđangmơ màng vì choáng, nhưng vẫn ngốc nghếch cười

khi được Chu Tự Hằng khen, vui vẻ cọ tới cọ lui trong ngực cậu.

Chu Tự Hằng ôm lấy Minh Nguyệt, rồi lạikhôngcẩn thận đụng phải

bắp đùi trơn mềm củacô, chỉmộtgiây đó thôi cũng đủ khiến cậu
pháthiệnramộtchuyện, lập tức hỏi: “Quần lót của em đâu?”

nóiđến đây Minh Nguyệt lại muốn khóc, bộ dạngcôtrông rất buồn bã,

hai mắt ngập nước, nũng nịunóivới cậu: “Bị rơi vào trong bồn tắm mất
rồi,khôngthể mặc được, màanhthìlạikhôngmua cái mới cho em.”

Minh Nguyệt uống say trở nên yếu ớt vô cùng,nóichuyệnkhôngcần

đạo lý, còn giạng chân dán sát vào người Chu Tự Hằng cọ cọ.

Cặp chân dài củacôtỏa sáng trước mắt cậu, xuyên qua lớp quần tây,

cậu có thể cảm nhận đượcsựmềm mại co giãn của làn dacô, chiếc áo sơ mi
đen càng làm tôn lên làn da trắng như ngọc, chiếc áo này bình thường mặc
vàothìkhôngcảm thấy có gì đặc biệt, nhưng Minh Nguyệt mặcthìnhìn lại rất
đẹp và quyến rũ.

“Để maianhmua cho em cái mới nhé.” Chu Tự Hằng khó khănnói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.