ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 1169

Minh Nguyệt chỉ nhìnmộtcái xe đạp, nhưng Chu Tự Hằngđãhiểu ngay

suy nghĩ củacô,anhnhanh chóngđimuamộtchiếc xe đạp trắng đen đơn giản,
dùng đôi chân dài đạp xe đến trước mặt Minh Nguyệt.

Ánh sáng mùa thu vẫn vô cùng rực rỡ, Chu Tự Hằng cởi hai cúc

áotrêncùng ra, nghĩ lại thời thanh xuân, huýt sáomộtcái với Minh Nguyệt:
“Minhcônương,đithôi.”

anhlàm ra vẻ thờ ơ bấm chuông xe thúc giục Minh Nguyệt, cho đến

lúc Minh Nguyệt ngồi vào rồi,anhlạinói: “Cái xe này giống với cái xe hồi
trướcanhđãchở em đấy.”

anhđạp xe qua cây cầu đá rộng rãi, hai bên khắc hoa văn rất đẹp, dưới

cầu là những chiếc thuyền hoađanglướttrênsông.

Chu Tự Hằng véo má Minh Nguyệt,nói: “Đây là con đường mà chúng

mìnhđãcùng nhauđisuốt sáu năm.”

anhchạy qua con hẻmnhỏ, con hẻm có đến bảy tám ngã rẽ, kiến trúc cổ

xen lẫn với những tòa nhà cao tầnghiệnđại thấp thoáng, xung quanh là
tiếngnóichuyện rôm rả và tiếng rao hàngkhôngngớt.

Chu Tự Hằng lại quay đầu hôn trộm lên môi Minh Nguyệtmộtcái:

“Đây là con phố màanhđãtừng cõng em qua trong những ngày mưa.”

Cuối con đường quen thuộc này, chính là trường Nhất Trung Nam

Thành, sân trường rộng rãi và yên ắng, quen đường quen nẻo, Chu Tự
Hằng dẫncôđến lớp học xưa.

“Đây là lớp học của chúng mình.”khôngcần Chu Tự Hằng lên tiếng,

Minh Nguyệtđãnóitrước, “Em ngồi hàng thứ ba,anhngồi hàng cuối cùng,
trong giờanhtoàn nhìn trộm em, làm emkhôngthể tập trung nghe giảng
được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.