ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 238

Cho đến bây giờcôbé vẫn chưa bao giờ gọi hẳn họ tên cậu ra cả, hồi

béthìnũng nịu gọi “Chu Chu ca ca”, cứđitheo sau cậu nhưmộtcái đuôinhỏ,
lớn lên rồithìgọi hai tiếng “Chu Chu” thân mật, đổi lại là Chu Tự Hằng cứ
quanh quẩn bám dính lấycôbé.

mộttiếng “Chu Tự Hằng” kiađãthành công kéo suy nghĩ của lão đại

trường Nhất Trung trở về, hai tay cậu giơ lên hai bên tai làm bộ đầu hàng,
tội nghiệp đáp: “Có!”

Nhưđangbị thầy chủ nhiệm gọi lên bảng vậy!

Minh Nguyệt được giải thoát, lập tức ôm chặt áo rồi chạyđi.

Sáng sớm, những học sinh lần lượt đạp xe vào bãi gửi xe của trường.

Bạch Dương mới vừa xuống xethìđãnhìn thấy gương mặt đỏ hồng của

Minh Nguyệt,đangvội vã bướcđi, còn đại ca của cậu ta là Chu Tự
Hằngthìlại giơ hai tay đầu hàng, ánh mắt trông ngóng nhìn theo.

Bạch Dương vội hô: “Minh Nguyệt!”, nhưngcôbéđãđimất rồi.

đangcãi nhau đấy à?

Bạch Dương cười tủm tỉm, chạy tới lấy lòng Chu Tự Hằng: “Đại ca,

chị dâuđanggiận dỗi gìanhà?”

Lúc chạy toàn thân cậu ta đều rung lên, cả người toàn thịt là thịt, có

đứng thôi cũng đủ khiến sàn nhà lay chuyển, đến cả bố cậu ta cũng
phảinói“Tiếc cho cái tên Bạch Dương quá đẹp mà bố màyđãđặt cho mày,
nhìn mày mập đến nỗikhôngnhìn thấy cả mắt đâu kìa!”

“Thằng ranh này!” Chu Tự Hằng đậpmộtphát vào đầu Bạch Dương,

“Mẹ nó, đây người ta gọi là tình thú biết chưa!”nóixong cậu hời hợt khoác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.