ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 239

balo vàomộtbên vai, tay kia đút vào túi quần, nhíu mày nhìn về phía Minh
Nguyệt.

Vẫn là bộ đồng phục học sinh quen thuộc ấy, nhưngkhônghiểu sao cậu

lại thấy chỉ có Minh Nguyệt mặc là đẹp nhất, vòng eo cũngnhỏnhắn hơn
nhiều so với các nữ sinh khác.

Nghĩ tới đây, Chu Tự Hằng lại giơ tay lên trước mắt, ngón tay thon dài

đóng đóng mở mở, cườinói: “Chị dâu màykhôngphảiđanggiận dỗi, mà là
xấu hổ, xấu hổ đấy, hiểukhông?”

“Hiểu ạ!” Bạch Dương gật đầu như băm tỏi, nhưng vì quá mập, cổ

toàn thịt nênkhôngnhìn thấyrõ.

Chuyện liên quan đến congái, Bạch Dương cũngkhôngđể tâm lắm, cậu

ta mócmộtcái bánh bao thịt bị ép bẹp trong túi quần ra, vừa ăn vừa hỏi:
“Đại ca, chiều nayđichơi bóng rổ hay ra quán net ạ?”

Chiếc bánh bao thơm ngào ngạt,khôngto lắm, Bạch Dương vừa

cắnmộtmiếng liền thỏa mãn híp hai mắt lại.

Cậu ta và Chu Tự Hằng cùngmộtdạng,khôngmặc đồng phục, dáng

người thấp hơnmộtchút so với Chu Tự Hằng, nhưng cũng thuộc dạng cao
hiếm thấy trong đám học sinh cấp hai.

“Bánh bao ở đâu ra đấy?” Chu Tự Hằng liếc cậu tamộtcái rồiđivào

trường, “Hình như mẹ màykhôngcho mày ăn mà?” Bạch Dương phải nặng
gấp ba Chu Tự Hằng, trong trường đội bóng nào cũng muốn có Bạch
Dương làm thủ môn.

Bạch Dương hạnh phúcnói: “Bố em lén đưa cho em đấy.” Bố cậu ta

bình thường luôn tỏ ra ghét dáng vẻ to béo của cậu ta, lúc giải thích về
nguồn gốc cái tên, ôngnói: “Năm xưa bố làm lính đóng quân ở sa mạc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.