ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 373

Ý thức được chuyện này, Chu Tự Hằng bỗng ngây ngườimộtlúc lâu,

gãi đầu, cúi xuống nhìn mu bàn tay, chà xát mặt rồi thở dài.

Trong đầu rất loạn, Chu Tự Hằngkhôngmuốn nghĩ nữa, cậu mở cửa ra

sân thượng đứng, nhìn rèm cửa sổ phòng Minh Nguyệt vẫn chưa được kéo
ra.

“Con sâu lười.” Chu Tự Hằng chỉ cần nghĩ đến Minh Nguyệt là

lạikhôngnhịn được cười, cậu lại quay về phòng, đứng trước tủ quần áo lục
lọi mãi.

côgiúp việc mới xếp lại tủ quần áo của cậu nên vị trí đảo lộn hết cả,

ngay đến cả quần áo mùa hè cũng bị cậu bới ra ném xuống sàn, “khôngphải
cái này, cũngkhôngphải cái này, biến đâu mất rồikhôngbiết!”

Mãi đến khi quần áo bị cậu ném chất đầy thành núitrênsàn, cậu mới

tìm được cái áo khoác mình cần, lần này cậu ở trong nhà vệ sinh sửa
soạnmộtlúc lâu mới ra ngoài, để ý hình tượng hơn ngày thường rất
nhiều.Đứng ở trước cái gương to, Chu Tự Hằng xoay qua xoay lại ngắm
nghía, tay cầm chai sữa tươi, huýt sáo với mình trong gương: “Bạn trai của
Minhcônương, chào buổi sáng ~”

Lời này vừa vặn bị Chu Xung nghe thấy,hắnlắc đầu, cảm thấy buồn

cườikhôngchịu được.

Trong ngày trời đông, Chu Tự Hằng đạp tuyết màđi, cậu vào gara lấy

xe đạp ra, thong thả đứng trước cửa nhà họ Minh rồi bấm chuông.

Chắc vì xấu hổ nên Minh Nguyệtkhôngmở cửa sổ ra gọi cậu như

thường ngày,mộtlúc sau mới thấycôbé đỏ mặtđira.

Cáchkhôngxa, Chu Tự Hằngđãnhìn thấycôbé hàng xóm của mình

đứng ở cửa do dự hồi lâu rồi mới lề mềđitới, động tác còn chậm hơn cả rùa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.