DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 249

Deborah quay sang tôi. Hiểu biết về máy tính của cô ở mức vừa đủ để

hoàn tất được các báo cáo giao thông tiêu chuẩn. Cô biết tôi khá hơn ít
nhiều về chuyện này.

“Anh đã thiết lập nó như thế nào?” tôi hỏi cái đỉnh đầu của anh chàng

trẻ tuổi. “Các hình ảnh có được tự động lưu trữ lại không?”

Lần này anh ta nhìn lên. Tôi đã dùng “lưu trữ” như một động từ, vậy

chắc chắn là ổn. “Phải,” anh ta nói. “Hình ảnh được cập nhật sau mỗi mười
lăm giây và ghi thẳng vào ổ cứng. Tôi thường xóa vào buổi sáng.”

Deborah quả thực đang nắm lấy tay tôi mạnh đến mức đủ làm bục lớp

da. “Sáng nay anh đã xóa chưa?” cô hỏi anh ta.

Anh ta lại đảo mắt nhìn đi nơi khác. “Chưa,” anh ta nói. “Các vị xông

vào, lùng sục, hò hét. Tôi thậm chí còn chưa kịp kiểm tra email.”

Deborah nhìn tôi. “Hoan hô,” tôi nói.

“Lại đây,” cô em tôi nói với anh chàng nhân viên bất hạnh.

“Hả?”

“Lại đây,” cô lặp lại, anh ta chậm chạp đứng dậy, miệng há hốc, xoa

xoa các khớp ngón tay.

“Cái gì,” anh ta nói.

“Anh có thể làm ơn qua đây được không, thưa quý ông?” Deborah ra

lệnh với đúng kiểu cách của một tay cớm kì cựu, anh chàng kia lập tức cựa
quậy và lại gần. “Chúng tôi có thể xem qua những bức ảnh của tối qua được
chứ?”

Anh ta há hốc miệng nhìn về phía máy tính, sau đó về phía Deb. “Tại

sao?” anh ta hỏi. A, trí thông minh của con người quả là đầy ắp những bí
ẩn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.