DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 281

“Nhưng tối nay tôi không quan tâm tới mấy trò buôn lậu.” Cô ta nhìn tôi.
“Chúng ta đi đâu đây?”

“Tôi không biết,” tôi nói. “Tôi đoán chúng ta nên bắt đầu từ chỗ hắn

đỗ cái xe tải lại.”

Cô ta gật đầu, tăng tốc lao theo lối đi chạy giữa những chồng

container. “Nếu hắn có mang theo một thi thể, có lẽ hắn sẽ đậu xe ngay gần
chỗ hắn muốn tới.” Khi chúng tôi lại gần hàng rào, cô ta giảm tốc độ,
hướng chiếc xe lặng lẽ đi tới cách chiếc xe tải năm mươi foot rồi dừng lại.
“Hãy thử ngó qua hàng rào một chút,” cô ta nói, gạt cần số sang chế độ đậu
xe và lao ra khỏi xe trong khi chiếc xe dừng khựng lại.

Tôi theo sau. LaGuerta giẫm phải thứ gì đó cô ta không thích và giơ

chân lên để xem chiếc giày. “Mẹ kiếp,” cô ta thốt lên. Tôi đi lên trước cô ta,
cảm thấy mạch đập của mình thật nhanh, thật dữ dội, tiến tới bên chiếc xe
tải. Tôi đi vòng quanh xe, thử các cửa. Chúng đều bị khóa, cho dù có hai
khung cửa nhỏ ở đằng sau, chúng đều bị sơn kín từ bên trong. Dẫu vậy, tôi
vẫn đứng lên thanh chống va đập và cố nhìn vào trong, nhưng trên lớp sơn
không hề có khoảng hở nào. Không thể nhìn thấy gì từ phía này, nhưng tôi
vẫn ngồi xổm xuống nhìn dưới gầm xe. Tôi cảm thấy, hẳn là nghe thấy,
LaGuerta trườn tới phía sau mình.

“Anh thấy gì chưa?” cô ta hỏi và tôi đứng lên.

“Chẳng thấy gì hết,” tôi nói. “Các khung cửa đằng sau bị sơn kín từ

bên trong.”

“Anh có thể nhìn vào từ đằng trước không?”

Tôi đi vòng ra phía trước chiếc xe. Nó cũng không mang tới bất cứ

manh mối nào. Phía trong kính chắn gió, hai tấm chắn nắng vốn rất quen
thuộc ở Florida đã được mở rộng ra trên bàn điều khiển, che kín mọi góc
nhìn vào trong buồng lái. Tôi leo lên thanh chống va đập trước rồi trèo lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.