DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 59

hơn bất cứ lúc nào tôi từng nghe ông nói trước đây. “... lựa chọn thứ... hay
kẻ... con giết...” Ông dành cho tôi một nụ cười khác hẳn những gì tôi từng
thấy trước đó, một nụ cười cũng lạnh lẽo khô khan như đám tro tàn từ đống
lửa đang lụi dần của chúng tôi. “Có vô số kẻ đáng bị như thế, Dex...”

Và với vài lời ít ỏi ấy, ông đã định hình nên cả cuộc đời tôi, tất cả mọi

thứ thuộc về tôi, con người và cá nhân tôi. Người đàn ông tuyệt vời đó, thấy
tất cả, hiểu tất cả. Harry. Bố tôi.

Giá như tôi có thể yêu, tôi hẳn đã yêu Harry biết chừng nào.

Việc đó xảy ra đã lâu. Harry đã mất từ lâu. Nhưng bài học của ông

vẫn sống mãi. Không phải vì bất cứ cảm xúc ấm áp, ướt át và ủy mị mà tôi
có. Mà vì Harry đúng. Tôi đã chứng minh điều đó hết lần này tới lần khác.
Harry biết và đã dạy dỗ tôi chu đáo.

Hãy thận trọng, Harry từng nói. Ông dạy tôi sự thận trọng với sự chu

đáo mà chỉ một cảnh sát mới có thể dạy được cho một sát thủ.

Chọn lựa thật cẩn thận trong số những kẻ đáng bị giết. Bảo đảm điều

đó hoàn toàn chắc chắn. Sau đó thu dọn ngăn nắp. Không để lại dấu vết
nào. Luôn tránh để bất cứ cảm xúc nào can dự vào, điều có thể dẫn tới sai
lầm.

Sự thận trọng còn được đề cao hơn cả việc giết chóc, tất nhiên rồi.

Thận trọng cũng đồng nghĩa với xây dựng một cuộc sống thận trọng. Chia
tách các phần đời sống của mình. Hòa nhập vào xã hội. Bắt chước người
đời.

Tôi đã thực hiện tất cả, một cách rất thận trọng. Tôi trở thành một thứ

kỹ xảo ảo ảnh ba chiều gần như hoàn hảo. Nằm ngoài mọi nghi ngờ, cách
xa mọi chê trách, ở dưới sự coi thường. Một con quái vật ngăn nắp và lịch
sự, chàng trai láng giềng dễ mến. Thậm chí cả Deborah cũng bị đánh lừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.