DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 57

“Phải,” Harry nói. “Chúng ta cần thu xếp ổn thỏa cho con.”

Thu xếp ổn thỏa, phải rồi, một ý tưởng hoàn toàn đúng kiểu Harry về

cách sống trên cuộc đời này, với những góc ngăn nắp sạch sẽ và những đôi
giày bóng loáng. Thậm chí ngay từ khi đó tôi đã biết; thỉnh thoảng cần phải
giết thứ gì đó chắc chắn sớm muộn gì cũng xuất hiện trên con đường để thu
xếp ổn thỏa cho tôi.

“Bằng cách nào?” tôi hỏi, ông nhìn tôi thật lâu và nghiêm nghị, sau

đó gật đầu khi nhận ra tôi đang theo ông từng bước.

“Cậu bé ngoan,” ông nói. “Bây giờ.” Cho dù nói vậy, phải một lúc lâu

sau ông mới nói tiếp. Tôi nhìn ánh sáng của một chiếc xuồng chạy ngang

qua, có lẽ cách bãi biển nhỏ bé của chúng tôi chừng hai trăm yard

[11]

.

Vọng lên trên tiếng động cơ của nó, một chiếc radio đang phát ra một bản
nhạc Cuba ầm ĩ. “Bây giờ,” Harry lại nói và tôi đưa mắt nhìn ông. Nhưng
ông đang nhìn đi chỗ khác, xa hơn đằng sau đống lửa đang lụi dần, mất hút
vào một tương lai nằm đâu đó ngoài xa. “Nó giống như thế này,” ông nói.
Tôi cẩn thận lắng nghe. Đó là câu Harry nói khi ông truyền cho tôi một sự
thật ở cấp độ cao hơn. Khi ông chỉ cho tôi cách ném bóng chày sao cho
bóng đi chìm xuống và làm thế nào để tung ra một cú đấm móc trái. Nó
giống như thế này, ông sẽ nói thế, luôn như vậy.

“Bố đang già đi, Dexter.” Ông đợi tôi lên tiếng bác bỏ, nhưng tôi

không làm thế và ông gật đầu. “Bố nghĩ người ta hiểu mọi thứ khác đi khi
về già,” ông nói. “Đây không phải là chuyện trở nên mềm yếu, hay nhìn
nhận sự vật theo gam màu xám thay vì đen và trắng. Bố thực sự tin mình
chỉ hiểu mọi thứ một cách khác đi. Tốt hơn.” Ông nhìn tôi, cái nhìn của
Harry, Tình yêu Mạnh Mẽ với đôi mắt xanh.

“Được thôi,” tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.