DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 89

Deborah gật đầu.

“Thật vậy sao. Ngay cả sau vụ giết người mới xảy ra tối qua?”

“Cô ta nói vụ án này chứng minh cho giả thiết đó. Bởi vì những vết

cắt lần này đều được hoàn tất.”

“Nhưng tất cả chúng đều khác biệt,” tôi phản đối.

Cô nhún vai.

“Và em đã đề xuất...?”

Deb nhìn đi nơi khác. “Em nói với cô ta rằng tìm kiếm một nhân

chứng chỉ tổ tốn thời gian vô ích khi đã rõ ràng là tên sát nhân không hề bị
làm gián đoạn, hắn chỉ không cảm thấy hài lòng mà thôi.”

“Ái chà,” tôi nói. “Em quả thực chẳng biết gì về cách xử thế cả.”

“Được rồi, quỷ tha ma bắt nó đi, Dex,” cô nói. Hai bà già ngồi bàn kế

bên đưa mắt nhìn. Cô em tôi chẳng hề nhận ra. “Những gì anh nói đều hợp
lý. Điều đó quá hiển nhiên, vậy mà cô ta lờ tịt em đi. Thậm chí còn tệ hơn
thế.”

“Điều gì còn có thể tệ hơn cả bị lờ tịt đi vậy?” tôi hỏi.

Cô đỏ mặt. “Sau đó, em bắt gặp hai tay mặc đồng phục nhìn em cười

khùng khục. Có một biệt danh mỉa mai đang lan truyền và nó ám chỉ em.”
Cô em tôi cắn môi và quay mặt đi. “Einstein,” cô nói.

“Anh e là mình không hiểu.”

“Nếu ngực của em là bộ não, thì hẳn em đã là Einstein,” cô cay cú

nói. Tôi hắng giọng thay vì bật cười. “Đó là điều cô ta đang bêu riếu về
em,” Deb kể tiếp. “Những trò bỡn cợt nho nhỏ khốn kiếp đó dính chặt lấy
em, sau đó người ta sẽ không đề bạt em vì nghĩ chẳng ai tôn trọng em với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.