DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 87

xèo xèo khi cắt vào da thịt nóng hổi. Sự lạnh lẽo vô trùng sạch sẽ, máu
chậm lại, vô vọng, cực kỳ đúng đắn và hoàn toàn cần thiết, cái lạnh
.

“Tại sao lúc trước anh lại không...” tôi bắt đầu nói. Tôi vội im bặt khi

nhìn thấy khuôn mặt Deborah.

“Cái gì,” Deb hỏi. “Cái gì tất nhiên cơ?”

Tôi lắc đầu. “Trước hết hãy cho anh biết tại sao em muốn biết.”

Cô nhìn tôi chằm chằm hồi lâu, rồi nặng nề thở dài lần nữa. “Em nghĩ

là anh biết,” cuối cùng cô lên tiếng. “Lại có thêm một vụ giết người nữa.”

“Anh biết,” tôi nói. “Anh có đi ngang qua hiện trường tối hôm qua.”

“Em nghe được thực ra anh không chỉ đi ngang qua.”

Tôi nhún vai. Metro Dade

[22]

quả là một gia đình nhỏ.

“Vậy thì hai từ ‘tất nhiên’ đó có nghĩa là gì?”

“Chẳng là gì cả,” tôi nói, cuối cùng cũng thấy hơi bực. “Thịt của thi

thể chỉ trông hơi khác. Như thể chúng phải trải qua điều kiện lạnh...” tôi giơ
hai bàn tay ra. “Chỉ có thế thôi, được chưa? Lạnh đến mức nào vậy?”

“Giống như bảo quản thịt đông lạnh vậy,” cô em tôi nói. “Tại sao hắn

lại làm thế?”

Bởi vì như thế thật đẹp đẽ, tôi thầm nghĩ. “Như thế sẽ làm chậm lại

dòng máu chảy ra,” tôi nói.

Cô săm soi nhìn tôi. “Điều đó có quan trọng không?”

Tôi hít một hơi dài, có lẽ hơi run rẩy. Không chỉ vì tôi sẽ chẳng bao

giờ giải thích được điều đó, mà Deb hẳn sẽ nhốt tôi lại nếu tôi thử. “Điều đó
là sống còn,” tôi nói. Vì một vài lý do tôi cảm thấy bối rối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.