DỊ NHÃN PHÒNG ĐÔNG - TẬP 1 - Trang 96

Lâm Phong vốn kiên nghị, vững vàng, chỉ thất thần trong nháy mắt

rồi bình tĩnh trở lại, cặp mắt sắc bén rời khỏi con số kia, anh ta bước
đến cạnh Lâm Tuấn, ấn vào một vị trí trên cánh tay của cậu ta, nói:
“Ấn chặt vào đây không được buông tay.”

Lâm Tuấn vừa ấn xuống vị trí đó, vết thương lập tức chảy máu

chậm lại rồi ngừng hẳn.

“Điểm huyệt?” An Nhiên nhìn mà ngỡ hai con mắt rớt xuống đến

nơi.

Hóa ra tiểu thuyết không hề lừa người, cao thủ võ lâm thực sự biết

điểm huyệt!

Thấy ánh mắt sùng bái của An Nhiên, Lâm Tuấn kiêu ngạo vênh

mặt, nói: “Thấy cái gì cũng lạ, đúng là đồ kiến thức nông cạn!”

An Nhiên lườm cậu ta, nghĩ bụng người biết điểm huyệt đâu phải

cậu ta, vênh cái gì mà vênh?

Lâm Phong lờ đi cuộc cãi cọ giữa hai người, xem xét con số viết

cạnh cửa thoát hiểm, An Nhiên lúc này mới nhớ đến dáng vẻ kỳ lạ của
Lâm Tuấn ban nãy, liền nhìn theo hướng mắt của Lâm Phong. Vừa
nhìn thấy con số trên tường An Nhiên sợ hãi hiểu ra lý do vì sao Lâm
Tuấn hoảng sợ!

Ba người không còn tâm trí nói gì thêm nữa, không khí nhất thời trở

nên nghiêm trọng.

Một lúc sau, Lâm Tuấn phá vỡ sự im lặng, nói: “Em chắc chắn

chúng ta đã đi khỏi tầng 16, phải xuống ít nhất ba tầng rồi.”

An Nhiên nghe vậy cũng gật đầu đồng tình.
Lâm Phong hỏi: “An Nhiên, trên đường đi xuống cậu có nhìn thấy

gì khác thường không?”

An Nhiên lắc đầu: “Không… Tôi cũng vừa mới nhận ra chúng ta

vẫn đang ở tầng 16. Trước đó cầu thang rất bình thường, không có
chuyện gì xảy ra cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.