DI SẢN CỦA MẤT MÁT - Trang 321

Đồ đạo đức giả bẩn thỉu.

Giả bộ một đằng, sống theo một nẻo. Từ đầu chí cuối chỉ toàn là dối

trá.

Xa xa, nàng nhìn thấy một gian nhà xí làm bằng bốn cây cột tre và thứ

vải thô đã mòn xơ chỉ, dựng trên một bờ dốc cao kinh hoàng.

Hẳn anh ta đã mơ tưởng sẽ lọt được vào Cho Oyu bằng mấy lời ngon

ngọt; nếu đi đúng nước cờ, biết đâu cả nhà anh ta có thể dọn về đó, sử dụng
những nhà tắm rộng thênh thang, mỗi gian to bằng cả căn nhà của họ. Cho
Oyu có thể đang xuống cấp, nhưng nó đã từng một thời nguy nga tráng lệ;
nếu không có tương lai thì nó vẫn còn quá khứ, mà có lẽ như thế cũng đủ rồi
– cánh cổng bằng sắt uốn màu đen, tên trang viên được khắc vào hàng cột đá
khổng lồ có quả cầu đá trên đỉnh giống như trong phim Đến Thái ấp Born.

Cô bé con tò mò nhìn họ.

“Cô muốn gì?” giọng nói băng giá của Gyan nhắc lại.

Nàng đã ngỡ rằng mình đến để gọi anh ta là momo, viên chả cừu nóng

hổi trong lớp vỏ bọc xinh xinh như má lúm đồng tiền, rằng mình đến để leo
vào lòng anh ta và hỏi vì sao anh không chịu tha thứ cho nàng như lần cãi
lộn hồi Giáng sinh, nhưng giờ thì còn lâu nàng mới tỏ ra yếu đuối để làm
anh ta thỏa mãn.

Thay vào đó, nàng bảo nàng đến vì Cha Booty.

Cơn giận trước sự bất công đổ lên đầu người bạn của nàng lập tức ùa

về. Cha Booty thân thương đã buộc phải lên chiếc xe jeep ra sân bay
Siliguri, đã mất tất cả chỉ trừ kỷ niệm: lần cha diễn thuyết về khả năng phát
triển mô hình kinh tế mini kiểu Thụy Sĩ ở Kalimpong nhờ sản xuất bơ sữa
và được mọi người đứng dậy vỗ tay hoan hô; bài thơ về con bò của cha đăng
trên tờ Illustrated Weekly; và “Khoái đến thế này là cùng, bạn ạ” – những
buổi tối trên hiên nhà Bác Potty, khi bản nhạc kết thúc bằng một nốt ngân
dài như mật, và mặt trăng tròn vành vạnh lên cao dần như một bánh pho mát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.