DI SẢN CỦA MẤT MÁT - Trang 341

bốn mươi ba

27 tháng Bảy năm 1986

Về đêm trời mưa và người đầu bếp cầu trời khấn phật cho mình không

phải đi, nhưng sáng ra mưa tạnh và một khoảng trời xanh ló dạng, trông thật
trẻ con và giả tạo sau những âm u ảm đạm của mùa gió. Bác thấy tim mình
trống rỗng và cứ thế nằm lì trên giường, những mong mây sẽ kéo lên. Đến
khi không trì hoãn được nữa, bác đành ngồi dậy, xỏ chân vào dép rồi ra nhà
vệ sinh.

Bác gặp ông bạn gác đêm ở MetalBox, và họ cùng nhau đến Quảng

trường Mela, đi qua cổng chào có gắn tượng Gandhi để kỷ niệm Quốc khánh
Ấn Độ. Bên dưới là dòng chữ tiếng Hindi, “Đoàn kết Bác ái Nghĩa vụ”.
Hàng nghìn người đang kéo đến, không chỉ từ Kalimpong, mà còn từ các
làng và thị trấn xung quanh, từ Mirik, Pasumbang, Thung lũng Soureni,
Aloobari, Thung lũng Labong, Kurseong và Peshok, đường cao tốc
Mungpootista và nhiều vùng lân cận. Khi tất cả đã tề tựu đông đủ, họ sẽ diễu
hành đến đồn cảnh sát và đốt bản hiệp định ở đó.

“Kỹ năng tổ chức của GNLF tốt thật,” người đầu bếp nói; bác khó lòng

không khen ngợi họ, vì sự quy củ kiểu này là một cảnh tượng hiếm thấy ở
Kalimpong.

Họ đứng chờ như thế mấy tiếng đồng hồ. Cuối cùng, khi mặt trời thiêu

đốt lên đến giữa đỉnh đầu, một người mới thổi còi và hướng dẫn họ tiến lên.

Tay vung dao quắm, lưỡi dao giơ cao và lóe sáng trong ánh nắng. “Jai

Gorkha,” họ gào lên. “Jai Gorkhaland! Gorkhaland cho người Gorkha!”

“Chắc chỉ độ một tiếng là xong,” người gác đêm ở MetalBox nói với vẻ

hy vọng.

Tất cả diễn ra theo kế hoạch, và họ bắt đầu nghĩ đến bữa trưa, vì ai nấy

đều đã đói meo; nhưng khi họ tới ngã tư, một điều bất ngờ đột ngột xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.