DI SẢN CỦA MẤT MÁT - Trang 56

cương lên trong bóng tối và giần giật như một loài sinh vật biển giản đơn
không thị giác nhưng khước từ việc bị cự tuyệt. Cậu thấy cái bộ phận đó của
mình thật kỳ cục: vừa ngoan cố vừa hèn nhát, vừa quỵ lụy vừa vênh váo.

Tàu thả neo ở Liverpool và ban nhạc chơi bản “Vùng đất của Vinh

quang và Hy vọng”. Trong bộ đồ vải tuýt Donegal, anh bạn cùng cabin vẫy
một người phu khuân vác để mang hành lý – một người da trắng xách đồ
cho một người da nâu! Jemubhai tự xách đồ, lập cập leo lên tàu hỏa; và dọc
đưòng tới Cambridge, khi đi qua những cánh đồng, cậu ngẩn người ra trước
sự khác biệt lớn lao giữa bò Anh (vuông vức) và bò Ấn (tròn trịa).

Mỗi quang cảnh chào đón Jemubhai tiếp tục làm cậu ngạc nhiên. Nước

Anh nơi cậu đang tìm thuê phòng được hình thành từ những ngôi nhà nhỏ bé
u ám trên những con phố u ám, chen chúc nhau bám chặt xuống đất như thể
bị mắc bẫy dính. Điều đó làm cậu ngạc nhiên vì vốn chỉ chờ đợi sự hoành
tráng, cậu không nhận ra rằng ở đây cũng vậy thôi, con người hoàn toàn có
thể nghèo khổ và sống một cuộc sống thiếu mỹ quan.

Nếu cậu không có ẩn tượng gì mấy thì những người trả lời tiếng gõ cửa

cũng không thấy khá hơn khi mở cửa cho cậu: “Vừa thuê xong,” “Kín chỗ
rồi,” hoặc chỉ là một tấm rèm vén lên rồi mau chóng hạ xuống, một sự tĩnh
mịch như thể vào thời điểm ấy tắt cả cư dân ở đó đều đã chết. Cậu đã đến
hai mươi hai ngôi nhà trước khi đứng trên ngưỡng cửa căn hộ của bà Rice ở
đường Thornton. Bà ta cũng chẳng muốn nhận cậu đâu, nhưng bà cần tiền
mà vị trí của ngôi nhà lại quá bất tiện – ở tận đầu kia nhà ga từ trường đại
học đến – cho nên bà sợ mình sẽ chẳng kiếm được khách trọ nào hết.

Một ngày hai lần, bà mang khay đặt dưới chân cầu thang – trứng luộc,

bánh mì, bơ, mứt, sữa. Sau nhiều đêm thao thức nằm nghe tiếng óc ách của
cái dạ dày còn lưng lửng trống, ứa nước mắt nghĩ về gia đình ở Piphit,
những người cho rằng cậu xứng đáng được hưởng một bữa tối nóng hổi
chẳng kém gì nữ hoàng Anh, Jemubhai lấy hết dũng khí yếu cầu một bữa tối
tử tế. “Bữa tối của chúng tôi cũng chả nhiều nhặn gì đâu, James ạ,” bà nói,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.