DI SẢN CỦA SỐ CHÍN - Trang 85

Maddy nài nỉ tôi đi tắm. Cô ấy đưa tôi một bộ quần áo của bố cô ấy và

đẩy tôi vào phòng tắm.

Tôi đứng dưới vòi hoa sen. Dòng nước nóng khiến cơ thể tôi cảm thấy

thật thoải mái. Trong một lúc tôi để mình tưởng tượng rằng tôi chỉ là một
cậu thiếu niên đang tắm sau khi lẻn tới nhà bạn gái khi bố mẹ cô ấy vắng
nhà. Không hẳn Maddy đã là bạn gái tôi, nhưng cũng có thể lắm.

Nó thật lạ khi ở trong một ngôi nhà thế này. Dĩ nhiên nó không thể so

sánh với sự xa hoa của căn nhà của tôi rồi, nhưng bù lại nó có một sự ấm
cúng. Không như chỗ tôi và chú Sandor sống, nhà của Maddy thực sự cảm
thấy quen thuộc. Đồ nội thất đã cũ. Ảnh của Maddy và bố mẹ cô ấy ở khắp
mọi nơi. Đồ trang trí và trang sức rẻ tiền ngổn ngang trên giá sách, vật lưu
niệm từ những chuyến đi cả gia đình ... Cả một bề dày lịch sử ở đây. Tôi
cảm thấy ghen tị với cô ấy.

Maddy đang đợi tôi trên giường của cô ấy khi tôi ra khỏi phòng tắm. Tôi

nhận ra đây là lần đầu tiên tôi ở trong một phòng ngủ của một đứa trẻ bình
thường. Có những tấm ảnh của Maddy và bạn cô ấy, giải thưởng từ trường,
áp phích các ngôi sao điện ảnh trên các bức tường. Thật khác so với căn
phòng đậm tính thực dụng của tôi - chỉ toàn trò chơi điện tử và quần áo
bẩn.

Cô ấy đập nhẹ lên giường và tôi ngồi xuống cạnh cô ấy. Tôi biết cô ấy

đang cố tìm hiểu xem tôi đang làm gì ở đây hay tại sao tôi lại đến với bộ
dạng như vậy.

"Nói cho tớ sự thật đi", cô ấy bắt đầu. "Cậu bỏ nhà đi phải không?"

"Gần như thế", tôi đáp, một chút ngượng ngùng. Tôi nằm ngửa ra sau,

lấy một tay che mặt. Maddy nằm xuống cạnh tôi, cố gắng nhìn tôi.

"Cậu có muốn nói về chuyện đó không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.