DI SẢN CỦA SỐ CHÍN - Trang 97

thừa nhận chút nào, nhưng việc Maddy cảm thấy thích thú với tôi bắt đầu
trở nên có lí.

"Bọn Lorien chúng mày cứ hành động như thể cao quý hơn những người

khác lắm không bằng, nhưng thực sự bọn mày cũng chỉ như con người. Chỉ
cần một cái mặt đẹp là đủ để làm bọn mày mờ mắt".

Hắn véo nhẹ má Maddy. Tôi lao mình về phía trước vô ích, chỉ càng làm

cổ tay tôi đau hơn thôi. Tên Mog cười khúc khích.

"Thật cao quý", hắn chế nhạo. "Mày thật sự ngu đến mức không nhận

thấy việc gì đang diễn ra? Cô ta phản bội mày rồi, nhóc con. Con bé làm
việc cho chúng tao. Chúng tao có được nó một thời gian rồi dù chúng tao
chả biết phải làm gì với nó. Con người. Thật vô dụng mày biết chứ? Nhưng
khi chúng tao yêu cầu con bé đi tìm mày, nó đã hoàn thành công việc vô
cùng xuất sắc phải không nào, bé yêu?". Hắn siết nhẹ cô ấy một cách chế
giễu.

Tôi biết toàn bộ những gì hắn nói là sự thật, thật như cú sốc điện cô ấy

gây ra cho tôi vài tiếng trước, nhưng tôi không muốn tin nó. Phải có một lời
giải thích khác.

Tôi lờ tên Mog đi, cố nhìn vào mắt Maddy.

"Tại sao?", tôi hỏi cô ấy.

Miệng cô ấy mím chặt lại, gần như thể là cô ấy buộc mình không được

trả lời. Hắn trả lời thay cho cô ấy.

"Thằng bố tự gọi mình là nhà thiên văn học của cô ta nhìn thấy một thứ

hắn không nên thấy", hắn nói. "Lũ người nguyên thủy và đám kính thiên
văn của chúng đôi khi gặp may mắn. Chúng tao buộc phải bắt giam bố và
mẹ con bé".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.