DỊ THẾ ĐẠI LÃNH CHỦ - Trang 123

Lão John vội lắc đầu, cảm thấy mình nghĩ nhiều, nhưng khi thấy

Johnson bị Tống Mặc gọi qua, thấy Tống Mặc gác tay lên vai Johnson…
lão quản gia cảm thấy tim mình sắp vọt lên cổ họng.

Lẽ nào đây mới là ý của lãnh chủ đại nhân?

Vì không phải con gái, cho nên nhất định phải là anh trai?!

Nhìn từ một trình độ nào đó mà nói, lão John đã sờ được bậc cửa của

chân tướng, nhưng trước khi bước vào cửa lại quẹo ngoặt, hơn nữa càng đi
càng xa.

Ánh mắt lão John giống như tia X quang chiếu vào Johnson, nếu ánh

mắt có thể giết người, Johnson hiện tại chắc chắn đã bị chọc thành cái rổ.
Thực tế, cái vai Johnson bị Tống Mặc ‘gác’, đã xanh tím. Nếu điều kiện
cho phép, Tống Mặc tính ra sẽ trực tiếp dỡ cánh tay của Johnson xuống.
Vết thương của y, hiện tại vẫn còn đau đó.

“Lãnh chủ đại nhân, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi.” Johnson nói mang ý

khóc.

“Ừ, biết sai là tốt.” Tống Mặc thỏa mãn.

“Cho nên, ngài có thể đừng để quản gia nhìn chằm chằm tôi nữa không?

Tôi thà bị ngài vặn hai tay thành sợi dây thừng, cũng không muốn bị quản
gia nhìn chằm chằm như thế, tôi sẽ mơ ác mộng đó.”

“…”

Đêm khuya, tiếng huyên náo dần an tĩnh lại.

Các lãnh dân ăn no uống đủ trở về nhà, mang cảm giác hạnh phúc khi

no bụng chìm vào mộng đẹp. Tống Mặc trở về phủ lãnh chủ thì lại không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.