DỊ THẾ ĐẠI LÃNH CHỦ - Trang 14

Nếu không phải quan niệm kính già yêu trẻ đã cắm sâu trong lòng Tống

Mặc, y tuyệt đối sẽ không chút do dự đấm một quyền qua! Trước kia mình
cảm thấy ông chú tóc bạc râu bạc này hòa ái dễ gần, đáng tin cậy, tuyệt đối
là lỗi giác!

Đợi đã, ngựa bị sét đánh chết, thịt đâu?!

“Một phần dùng để trả tiền trị bệnh cho thầy thuốc George, còn một

phần thì chia cho các lãnh dân đã đưa ngài về phủ lãnh chủ và tùy tùng
trung tâm của ngài.”

“Phần còn lại thì sao?”

“Trong thời gian ngài hôn mê đã chia cho hạ nhân và thị nữ trong phủ

lãnh chủ, thay thế tiền lương tháng trước. Nếu không, tiểu kim khố của ngài
ngay cả ba đồng kim tệ cũng không còn giữ được.”

“Không còn lại một chút nào?”

“Ngài không nên hoài nghi sự thành thật của lão John, tôi tuyệt đối sẽ

không tự tiện giữ lại chút nào. Trên thực tế, các lãnh dân đều đang khen
ngoại sự hào phóng của ngài, phải biết, tại Grilan, có thể ăn thịt ngựa là
chuyện rất ghê gớm.”

Thành thật mẹ mi! Hào phóng cha mi!

Tống Mặc nghẹn đầy bụng, xém chút rơi lệ nam nhi. Làm vậy cũng hơi

bị sạch sẽ đi, cho dù để lại cho y một cái móng ngựa cũng được mà…

Lão quản gia John hoàn toàn không giác ngộ được dao nhỏ trong mắt

lãnh chủ bắn ra, cầm một thanh trường kiếm trong tay thị nữ, giao cho
Tống Mặc, “Lãnh chủ đại nhân, đây là vũ khí của ngài. Lão lãnh chủ chính
là dùng thanh trường kiếm này, giết chết một con gấu nâu! Vũ dũng của
ngài ấy, đã lan truyền mỗi ngóc ngách vương quốc Angris, vì thế quốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.