ĐI TÌM ALASKA - Trang 146

Gã gật đầu, cởi giày thể thao, và trèo vào giường tầng dưới của tôi, kéo

mền đắp kín người. Răng gã va lập cập như mã Morse.

“Chúa ơi. Mày không sao chứ?”

“Đỡ rồi. Ấm hơn,” gã nói. Một bàn tay nhợt nhạt nhỏ tí, ma quỷ xuất hiện

từ bên dưới lớp mền. “Nắm tay tao được không?”

“Được, nhưng chỉ thế thôi. Không hôn đâu.” Tấm mền bông rung lên

cùng tràng cười của gã.

“Mày đã đi đâu?”

“Tao cuốc bộ tới Montevallo.”

“Bốn mươi dặm?!”

“Bốn mươi hai,” gã chỉnh lại. “Ờ. Bốn mươi hai dặm đi. Bốn mươi hai

dặm về. Tám mươi hai dặm. Không. Tám mươi tư. Ờ. Tám mươi tư dặm
trong bốn mươi lăm tiếng.”

“Có cái quái gì ở Montevallo?” tôi hỏi.

“Chả có gì. Tao chỉ đi đến khi lạnh cóng, và rồi tao quay lại.”

“Mày không ngủ hả?”

“Không! Mấy giấc mơ thật kinh khủng. Trong giấc mơ của tao, Alaska

thậm chí còn không giống như bình thường nữa. Tao còn không nhớ nổi
trông nó như thế nào.”

Tôi buông tay gã, lấy cuốn niên giám năm ngoái, và tìm thấy ảnh của cô

ấy. Trong tấm hình đen trắng, Alaska mặc chiếc áo ba lỗ màu cam và quần
đùi jean dài đến nửa cặp đùi thon gọn, cô ấy cười há to miệng trong lúc tay
trái khóa chặt đầu Takumi. Tóc Alaska bung xõa khắp mặt, vừa đủ để che
khuất hai gò má.

“Phải,” Đại Tá nói. “Ờ. Tao quá mệt mỏi vì nó cứ buồn bã vô cớ. Cái kiểu

giận dỗi và bóng gió về gánh nặng xiềng xích của bi kịch hay gì đó nhưng
không bao giờ nói rõ chuyện gì, không bao giờ có cái lí do khỉ gió nào để
buồn cả. Và tao chỉ nghĩ là mày cần phải có một lí do. Bạn gái tao đá tao nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.