ĐI TÌM ALASKA - Trang 150

tôi không thể nghĩ gì khác hơn ngoài việc mình đã giết cô ấy. Đại Tá ở cùng
tôi vào buổi sáng, nhưng rồi gã quyết định tới căn-tin ăn thịt bò xay kèm
khoai tây nghiền.

"Đi thôi,” gã bảo.

“Không đói.”

“Mày phải ăn chứ.”

“Muốn cá không?” tôi nói, không rời mắt khỏi trò chơi.

“Quỷ thần ơi. Được rồi.” Gã thở dài và bỏ đi, dập cửa phía sau lưng.

còn rất giận, tôi thầm nghĩ với chút thương hại. Không việc gì phải tức giận
cả. Cơn giận chỉ đánh lạc hướng bạn khỏi nỗi buồn vô biên, khỏi sự thật
hiển hiện rằng bạn đã giết cô ấy và tước đoạt tương lai và cuộc sống tốt đẹp
khỏi cô ấy. Tức giận chẳng cứu vãn được gì. Chết tiệt.

“Thịt bò và khoai tây thế nào?” tôi hỏi Đại Tá khi gã trở về.

“Như những gì mày nhớ. Không nhiều thịt hoặc khoai tây.” Đại Tá ngồi

xuống cạnh tôi. “Đại Bàng ăn chung với tao. Ổng muốn biết có phải chúng
ta đã đốt pháo không.” Tôi dừng trò chơi và quay sang gã. Bằng một tay, gã
giật đứt miếng nhựa xanh vinyl cuối cùng trên cái ghế sofa nệm mút của
chúng tôi.

“Và mày trả lời là?” tôi hỏi.

“Tao không mách lẻo. Dù sao đi nữa, ổng nói dì của Alaska hay ai đó sẽ

tới vào ngày mai để dọn dẹp phòng nó. Nên nếu chúng ta có cái gì không
muốn bả thấy ở trong phòng...”

Tôi quay lại với trò chơi và nói, “Hôm nay tao không có hứng.”

“Vậy tao sẽ làm một mình,” gã độp lại. Gã quay lưng bước ra ngoài, để

cửa mở, và dư âm lạnh lẽo của câu nói gắt gỏng ấy nhanh chóng lấn át hơi
ấm trong phòng, nên tôi dừng trò chơi và đứng dậy đóng cửa, và khi tôi lén
nhìn xung quanh để xem Đại Tá có vào phòng cô ấy không, gã đã đứng đấy,
ngay bên ngoài phòng, và gã tóm lấy áo len của tôi, mỉm cười, và nói, “Tao
biết mày sẽ không bắt tao làm thế một mình. Tao biết mà.” Tôi lắc đầu và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.