Sau cuộc họp một hôm, bệnh sốt lại tiến triển. Báo chí cũng phải nói
tới, nhưng một cách nhẹ nhàng, bóng gió. Dẫu sao, hai ngày sau, Riơ cũng
nhìn thấy những bản cáo thị nhỏ trên giấy trắng mà tỉnh đã vội vàng cho
dân ở những góc phố kín đáo nhất. Khó có thể từ những bản cáo thị này kết
luận rằng nhà chức trách đã nhìn thẳng vào tình hình. Các biện pháp không
thật nghiêm ngặt và hình như người ta chỉ muốn làm cho dư luận công
chúng không hoảng sợ. Thật vậy, trong phần mở đầu, bản quyết định thông
báo là ở Orăng đã xuất hiện mấy ca sốt ác tính mà đến nay chưa thể nói
được là có truyền nhiễm hay không. Mấy ca ấy chưa đủ những triệu chứng
đặc trưng để gây lo lắng thực sự và chắc chắn là dân chúng biết giữ bình
tĩnh. Tuy nhiên, và với tinh thần thận trọng mà mọi người đều có thể hiểu,
ngài thị trưởng thi hành một vài biện pháp đề phòng. Nếu được hiểu và áp
dụng đúng, thì những biện pháp ấy có khả năng chặn đứng mọi nguy cơ
dịch tễ. Bởi vậy, ngài thị trưởng không một chút nghi ngờ là dân chúng
không hết lòng tận tụy công tác với nỗ lực cá nhân của ngài.
Sau đó, bản cáo thị nêu lên những biện pháp đại cương, trong đó có
việc diệt chuột một cách khoa học bằng cách phun hơi độc vào cống rãnh
và kiểm tra chặt chẽ việc cung cấp nước. Cáo thị khuyên dân chúng phải hết
sức giữ vệ sinh và cuối cùng yêu cầu những người trong mình có bọ chét
đến trình diện ở các phòng chữa bệnh trong thành phố. Mặt khác, các gia
đình bắt buộc phải khai báo những trường hợp thầy thuốc đã chẩn đoán và
bằng lòng để bệnh nhân cách ly trong những phòng riêng của bệnh viện. Vả
lại, những phòng này được trang bị để săn sóc người bệnh trong thời gian
tối thiểu với những khả năng chữa lành bệnh tối đa. Trong mấy điều khoản
bổ sung, cáo thị yêu cầu bắt buộc tẩy uế buồng bệnh và xe chở người bệnh.
Cuối cùng, cáo thị chỉ căn dặn thân nhân bệnh nhân đi khám bệnh.
Bác sĩ Riơ đột ngột rời mắt khỏi tờ cáo thị và trở về phòng làm việc.
Giôdép Grăng, đang chờ ông, lại một lần nữa giơ cánh tay lên khi thấy ông
trở về.
- Có, Riơ nói, tôi biết, con số tăng thêm.