DỊCH HẠCH - Trang 53

- Này, Riơ bảo Grăng vào buổi sáng bắt đầu có bản cáo thị, cái chuyện

chuột làm hắn cũng như nhiều người khác choáng váng, chỉ có thế thôi.
Hoặc nữa hắn sợ bệnh sốt.

Grăng trả lời:

- Thưa bác sĩ, tôi không tin, và nếu bác sĩ muốn hỏi ý kiến tôi…

Chiếc xe của cơ quan diệt chuột chạy phía ngoài cửa sổ, tiếng ống xả

vang lên. Riơ lặng im cho tới khi Grăng có thể nghe ông nói, và một cách lơ
đãng hỏi ý kiến anh. Grăng trịnh trọng nhìn ông:

- Hắn có điều gì phải tự trách mình hay sao ấy, anh nói.

Riơ nhún vai. Như viên cảnh sát trưởng đã nói, có những công việc

khác cần quan tâm hơn.

Buổi chiều, Riơ nói chuyện với Caxten. Huyết thanh vẫn không về.

- Vả lại, Riơ hỏi, liệu chúng còn có ích nữa không? Con trực khuẩn

thật kỳ lạ.

- Ồ, Caxten đáp, tôi không đồng ý với ông. Những con vật này bao giờ

cũng có một vẻ độc đáo. Nhưng kỳ thực, cũng thế cả thôi.

- Ít ra ông cũng giả định như vậy. Nhưng mọi người cũng đều nghĩ thế.

Cái trạng thái hơi chóng mặt mỗi khi Riơ nghĩ tới dịch hạch, suốt ngày

hôm đó, ông cảm thấy cứ tăng thêm. Cuối cùng, ông thừa nhận là ông sợ
hãi. Hai lần ông bước vào mấy quán cà phê chật ních người. Cũng như
Côtta, ông cảm thấy cần hơi ấm con người. Riơ thấy như vậy là ngốc
nghếch, nhưng điều đó giúp ông nhớ lại là ông có hứa đến thăm anh chàng
đại lý.

Tối hôm đó, khi ông đến, Côtta đang ngồi trước bàn trong phòng ăn.

Trên bàn là một cuốn tiểu thuyết trinh thám để mở. Nhưng chiều đã muộn
và chắc hẳn khó có thể đọc sách trong bóng tối hoàng hôn. Chắc hẳn, một
phút trước đây, Côtta ngồi trầm tư trong cảnh tranh tối tranh sáng thì đúng
hơn. Riơ hỏi hắn sức khỏe ra sao. Côtta vừa ngồi xuống ghế vừa lầm bầm là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.