ĐỊCH HẬU - Trang 149

“Người đời đều biết Duệ Đế đánh đâu thắng đó, anh dũng vô song

không gì địch nổi, không nghĩ rằng Hoàng hậu lại là cái xương mềm (điểm
yếu) của Duệ Đế”.

“Quỳnh Anh ơi Quỳnh Anh, mặc dù ta không muốn nàng nhưng ít

nhất nàng có thể đi theo Duệ Đế về Kim Lương tiếp tục làm Hoàng hậu
Kim Lương, vậy chẳng phải tốt hơn là làm Thái tử phi của Đông Kỳ sao?
So với ta là kẻ phụ tình thì Duệ Đế đối với nàng là người chân tình. Nếu
trách thì chỉ trách tại sao nàng lại quá yêu ta chứ đừng trách ta”.

“Cảnh Thừa Nghêu, ngươi nói đủ chưa?”. Nghiêm Tuyển lạnh lùng

nói, không muốn Cảnh Thừa Nghêu lại dùng những lời nói đó để làm tổn
thương nàng. Hắn ôm sát thân thể mềm mại trong ngực.

Cảnh Thừa Nghêu nhướn mày: “Nói đủ rồi. Người cũng đã giao đến

tay của Duệ Đế, Ảnh vệ của Duệ Đế vẫn theo sau, không cần ta tiễn các
ngươi chứ?”.

Nghiêm Tuyển nhìn vào ánh mắt đang run sợ của nàng, nhìn khuôn

mặt đầy nước mắt của nàng, thần sắc không hiểu.

“Trẫm biết nàng không muốn cùng trẫm trở về Kim Lương nhưng mà

nàng cũng thấy rồi Cảnh Thừa Nghêu không cần nàng, còn lấy nàng làm
điều kiện trao đổi. Bây giờ dù nàng có đồng ý hay không thì trẫm đều dẫn
nàng về Kim Lương”.

A, nàng hiểu rồi.

Hắn thật sự nghĩ rằng nàng yêu Cảnh Thừa Nghêu. Mặc dù bị Cảnh

Thừa Nghêu phản bội cũng không muốn trở về Kim Lương... Người thông
minh cơ trí như hắn lại bị tình yêu che mắt, không phát hiện đây chỉ là một
vở kịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.