ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1896

lý, khó tránh khỏi cảm thông với Vĩnh Ninh Hầu phủ, rõ ràng bản thân
không làm gì sai, thật sự là đời trước không tích đức nên mới vướng phải
đám thân thích không hay ho như vậy. Nghiệp chướng, thật sự là nghiệp
chướng!

Vệ Dĩnh Gia thở dài, “Làm cho thái tử phải bận tâm vì nhà chúng ta.”

Lão Vĩnh Ninh Hầu lắc đầu, “Nhà chúng ta cũng là mẫu tộc, sớm muộn

gì cũng sẽ gặp chuyện. Nói không hay ho thì cũng may nạn kiếp lần này
ứng trên người Triệu gia, nếu thật sự để họ Vệ phạm phải chuyện này thì
ngay cả cái mặt mo cũng không còn để mà mất. Chuyện này cũng nhắc nhở
chúng ta, thừa dịp đi cảnh tỉnh tộc nhân, nô tài trong nhà phải tuân theo quy
củ, ra ngoài đi lại thì thà rằng nhún nhường một chút, đừng bày ra bản mặt
tự tôn tự đại như vậy nữa.”

Vệ Dĩnh Gia cắn răng nói, “Đợi ngày hành hình Triệu Hỉ thì sẽ gọi bọn

họ cùng đi xem, bảo đảm sẽ nhớ rất dai.”

Lão Vĩnh Ninh Hầu cảm thán một tiếng,“Ngươi đi an bài đi.”

Nội vụ phủ Lễ bộ bận đến vắt giò lên cổ, thoái vị a, từ khi khai quốc đến

nay vẫn chưa từng có chuyện thoái vị. Xưa nay Hoàng đế cả đời làm tròn
trách nhiệm, chưa chết thì vẫn không ngừng báo cáo kết quả công tác, ai
ngờ Phượng Cảnh Kiền lại hào phóng như vậy, nói thoái vị liền thoái vị.

Tuy có đại thần dốc sức khuyên nhủ nhưng cũng không dám khuyên quá

mức, nếu không, chẳng phải là đắc tội thái tử hay sao?

Nay xem ra thái tử cũng không phải dễ đắc tội như vậy.

Huống chi Phượng Cảnh Kiền thật lòng muốn thoái vị.

Thôi, thắng cũng là tiện nhân, bại cũng là tiện nhân. Trong khi Minh

Trạm người ta cũng không quá thích ý làm hoàng đế, xú tiểu tử còn ngu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.