ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 391

rồi, trẫm phái Lý đại Lý nhị đi cùng với ngươi, võ công của bọn họ không
tệ, có việc gì thì cứ phân phó bọn họ. Quân tử phải rời xa nơi nguy hiểm.”

Minh Trạm gật gật đầu, tiến đến hôn lên má của Phượng Cảnh Kiền, sau

đó mở tay của Phượng Cảnh Kiền ra rồi viết nói, “Đừng lo lắng” như vậy
mới chịu rời đi.

Phùng Thành nhất thời không kịp phản ứng, hai mắt trừng to như thể

muốn rớt xuống đất, Phượng Cảnh Kiền ho khan một tiếng rồi phân phó,
“Trà.”

Phùng Thành đem tròng mắt quay trở vào vành mắt, đi bước nhỏ tiến đến

hầu hạ.

“Đừng suy nghĩ miên man.”

Trong lòng của Phùng Thành rùng mình, mồ hôi lạnh ướt đẫm y bào, vội

nói, “Nô tài không dám.”

Phượng Cảnh Kiền cảm thấy nụ hôn của Minh Trạm cũng không có dục

niệm, chỉ là một cách tỏ vẻ thân cận mà thôi, chẳng qua hắn thích loại thân
cận này, đôi môi mềm mại mang theo mùi thơm thoang thoảng, khi tiếp cận
sẽ cho người ta một cảm giác ấm áp và sung sướng.

Khi Minh Trạm đến Đại Lý Tự thì Ngụy Ninh đã uống trà chờ hắn.

Minh Trạm rảo bước tiến đến, Ngụy Ninh lập tức đặt tách trà xuống,

đứng dậy nói, “Đi thôi, ta đã chuẩn bị ngựa sẵn cho ngươi rồi.”

Minh Trạm tiến lên viết vào tay của Ngụy Ninh rồi nói, “Hoàng thượng

bảo chúng ta đến phủ của Kính Mẫn cô cô trước.”

Ngụy Ninh gật đầu, vẫn chưa vội vã rời đi, lạnh lùng quan sát Minh

Trạm từ đầu đến chân một lần, cau mày tạo thành một hình chữ xuyên tinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.